Những vần thơ vợ giận chồng như những tiếng nấc nghẹn ngào từ sâu thẳm tâm hồn người phụ nữ. Qua từng câu chữ, ta như cảm nhận được nỗi buồn, sự cô đơn và cả sự tuyệt vọng khi tình yêu không còn trọn vẹn.
Tuyển tập bài thơ vợ giận chồng không đồng quan điểm sống
Tình yêu ban đầu đẹp đẽ như một giấc mơ, nhưng khi thực tế cuộc sống ập đến, những khác biệt trong quan điểm sống trở thành rào cản khó vượt qua. Những vần thơ về vợ chồng không hiểu nhau chính là tiếng lòng đau khổ của người phụ nữ khi tình yêu không còn trọn vẹn như xưa.
Bạn đang xem: Tuyển tập thơ vợ giận chồng không quan tâm, thiếu sự thấu hiểu
1. Mình Chia Tay Thôi
Anh đấy à! Sao lại trở về đây ?
Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốt
Tôi ở nhà quặn đau từng khúc ruột
Phận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn
Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằm
Bởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữa
Cứ ngỡ rằng anh đi một vài bữa
Nào không ngờ cho đến tận hôm nay
Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầy
Gia đình ấm êm cùng nhau chia sẻ
Thật ra thì được vài hôm vui vẻ
Say rượu về lại chửi vợ đánh con
Người như tôi còn trẻ, giờ héo mòn
Nhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sống
Khốn nạn cái thân, đời có ai giống
Thật vô duyên một kẻ bị phụ tình
Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinh
Thì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúc
Đêm không ngủ một mình nằm thấy nhục
Cũng là người sao chẳng giống người ta
Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bà
Một kẻ thứ ba làm nhau đau khổ
Hãy đi đi đây không còn bến đỗ
Về với người ta bỏ lại mặc mình tôi
Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !
2. Vợ Chồng Cãi Cọ
Trái tim đôi ta, từng đập hòa nhịp,
Nhưng giờ đây, lời nói trở thành gươm sắc.
Cãi vã, tranh luận, không còn nụ cười,
Vợ chồng xa nhau, tình yêu tan biến.
3. Giận Nhau
Mặt trăng anh trả cho trời
Vườn hoa anh trả cho người tới thăm
Hồ Tây chiều ấy mưa dầm
Anh xin trả lại cho năm tháng dài
Nhìn em trong phút giây thôi
Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh
Cõi đời anh thấy nhạt thênh
Tưởng anh không được cùng em chung nhìn.
4. Không Cùng Quan Điểm
Anh nói trời đất, em nói biển trời,
Đường tình duyên này, không còn đường về.
Anh muốn bình yên, em muốn phiêu lưu,
Vợ chồng không cùng quan điểm, tình chẳng còn đọng.
5. Không Hạnh Phúc
Ngày qua ngày, đêm qua đêm,
Gia đình tan vỡ, tình yêu mờ nhạt.
Không còn nụ cười, không còn ôm ấp,
Vợ chồng không hạnh phúc, trái tim đau đớn.
Sưu tầm các bài thơ vợ chồng hết duyên đầy nước mắt
Xem thêm : Chùm thơ cô đơn (2 – 4 câu) buồn bã, u sầu nhất
Thơ tình yêu đã tổng hợp những bài thơ về duyên phận vợ chồng kết thúc và ly hôn đáng để suy ngẫm và thảo luận:
1. Hãy Coi Như Ta Chưa Từng Quen Biết
Chẳng còn gì mà lưu luyến đâu anh
Bởi chúng mình đã xa rồi, xa mãi
Cách chia nào chẳng làm ta tê tái
Nhưng bây giờ tất cả đã lãng quên.
Ngày anh đi, tôi đã khóc bao đêm
Lòng đớn đau bởi ai kia phụ bạc
Con đường xưa giờ cỏ hoa xơ xác
Dấu thời gian kí ức cũng nhạt nhòa.
Đừng bao giờ nhắc lại chuyện ngày qua
Hãy coi như ta chưa hề quen biết
Bản tình ca ngày nào anh đã viết
Tôi xóa rồi chẳng còn giữ trong tim!
2. Hơn Một Người
Hơn một người đã muốn nắm tay em
Từ ngày anh đi tìm bình yên bên tình mới,
Cũng hơn một lần em lắc đầu từ chối
Bởi thật tâm em không thể mở lòng.
Đừng hỏi em còn nhớ đến anh không,
Ký ức về anh chẳng chất chồng như trước.
Cũng chẳng phải em cứng đầu hay nhu nhược,
Chỉ bởi bấy lâu nay em đã bước một mình.
Nên em ngại bắt đầu từ những thứ mới tinh:
Làm quen, hẹn hò, tỏ tình, tìm hiểu…
Sợ thân với một người rồi phải xa, thấy thiếu,
Không muốn đặt niềm tin vào những thứ mơ hồ.
Em chẳng còn nhiều khao khát, mộng mơ,
Ngóng đợi, mong chờ với em xa xỉ lắm!
Sao em phải đưa tay ai nắm,
Khi có thể tự thân mang hơi ấm cho mình?
Em không muốn tốn thời gian cho những cuộc tình,
Kẻ hứa hẹn viển vông, kẻ bông đùa, dối trá.
Mỗi phút giây trong đời em đều quý giá,
Em sẽ nâng niu và sống để vui cười…
Nên ngay lúc này em muốn một mình thôi!
3. Chồng Cũ
Chia tay rồi, mỗi người đi một ngả…
Mình trở thành… Người lạ đã từng yêu.
Em và con làm bầu bạn sớm chiều.
Anh rẽ bước, cưới thêm người vợ mới.
Chuyện riêng anh, em không hề nhắc tới.
Cũng không hề nghĩ ngợi, đắn đo chi.
Ly hôn xong, em còn có là gì?
Quyền làm vợ đã mất đi từ đó.
Nhưng sâu thẳm trong lòng, em hiểu rõ.
Tim sẵn dành một góc nhỏ riêng anh.
Dù tình kia như làn khói mong manh.
Nhưng hiện hữu trong lòng em mãi mãi.
Chia tay rồi, vài lần anh ghé lại.
Ôm chầm con, anh hôn mãi không thôi.
Em thoáng buồn vì ý nghĩ xa xôi.
Nếu ngày đó chữ… “tôi” đừng hiện hữu.
Giá như mình biết mở lòng lượng thứ.
Giá như mình biết gìn giữ tình yêu.
Thì con mình sẽ vui biết bao nhiêu…
Vì trọn vẹn tình thương cha lẫn mẹ.
Em bây giờ đã qua thời son trẻ.
Đã bước chân bên sườn dốc cuộc đời.
Nhan sắc giờ đâu bướm lả ong lơi.
Đã qua rồi cái thời khoe xuân sắc.
Chia tay anh, cha mẹ em mãi nhắc.
Tuổi còn son thôi… bước nữa đi con.
Mãi một mình rồi buồn tủi, héo hon.
Em cười trừ: “Mẹ, cha ơi chớ vội!”.
Nhìn con mình sao mà em thấy tội.
Lấy chồng rồi, con mình sẽ ra sao.
Với người ta, có huyết thống đâu nào?
Biết người ta có mở lòng đón nhận.
Là vợ chồng tránh được đâu buồn, giận.
Sợ người ta trút giận hết vào con.
Thương con mà em đánh mất tuổi son.
Giờ nhìn lại, cuộc đời bên sườn dốc.
Có nhiều đêm âm thầm em bật khóc.
Nhìn con mà thấy dáng vóc của anh.
Người dẫu xa, dù duyên đã không thành.
Sợi thương nhớ vẫn mong manh hiện hữu.
Ghé thăm con bao nhiêu là cũng đủ.
Anh về đi, kẻo vợ lại ngóng trông.
Em hiểu mà cái cảm giác chờ chồng.
Luôn bất an trong lòng đầy lo sợ.
Hãy yêu thương, quan tâm nhiều đến vợ.
Đừng làm cho cô ấy phải tổn thương.
Em vì con mà đi tiếp quãng đường.
Về đi anh… Chồng của em… hồi đó.
4. Buông Tay
Đừng cố chấp níu ghì một bàn tay
Khi người ta đã muốn buông thật nhẹ
Thôi em ạ hãy quay đi lặng lẽ
Giữ được gì chỉ khiến trái tim đau.
Cố giữ người tình cũng chẳng bền lâu
Bởi người ta đã không còn thương nữa
Quên đi em những ấm nồng một thuở
Người chẳng còn là thế giới của em.
Đớn đau giờ nức nở với màn đêm
Khóc đi em rồi quên đi tất cả
Có bao người yêu thương rồi từ giã
Tưởng chết lịm lòng…
Vẫn phải bước tiếp thôi…
Ừ chua xót cũng nên chọn chia phôi
Vắng một người đâu phải là tận thế
Tình hôm nay ngày sau thành chuyện kể
Có một thời mình – người ấy từng yêu…!
Thôi em à ! Cuộc sống chẳng bao nhiêu
Quanh ta đó còn nhiều điều đẹp lắm
Rồi sẽ có người thương em sâu đậm
Nắm tay em vượt qua những cung đường
Buông một người… khi người đã hết thương !
Để gặp gỡ người tròn duyên tròn phận!
5. Cạn Duyên
Mình chung nhà nhưng cửa đóng, cài then
Căn phòng vắng, chẳng ấm êm như trước
Con đường tình giờ mạnh ai nấy bước
Cứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang !
Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thang
Nay ngột ngạt, tường loang màu u uất
Chiếc cầu thang cũng trở nên quá chật
Bước chân đi không thật, dẫu quen rồi !
Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôi
Hồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏ
Đường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõ
Hoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai !
Căn nhà xưa bao kỉ niệm đan cài
Đừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻ
Tiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bể
Cạn duyên rồi , cứ thế bước qua nhau!
6. Nhật Kí Đời Tôi
Lật từng hồi nhật kí …ngày… tháng… năm
Hồi tưởng lại bao thăng trầm cuộc sống
Lúc dịu êm, lúc sóng cuồng bão động
Duy chỉ một điều lắng đọng mãi trong tim.
Ngày tháng bên nhau hạnh phúc êm đềm
Giờ tất cả chìm vào trang nhật kí
Tại ta vô tâm hay chính người ích kỉ ?
Không xét suy trân quý nghĩa thâm tình.
Để nhạt nhòa héo úa nụ cười xinh
Gây chia cắt tình yêu thương con trẻ
Xin lỗi con! cũng một phần tại mẹ
Để cha con chồng vợ phải lìa xa.
Cả đời này mẹ không tha thứ cho ba
Dẫu xót xa, dẫu trăm ngàn cay đắng
Tuổi xuân trôi qua trong u buồn vắng lặng
Mẹ không màng cố gắng sống vì con!
Tổng hợp thơ vợ chồng chia ly, vợ nhớ chồng
Những bài thơ vợ mất chồng và nỗi nhớ nhung da diết sẽ khiến trái tim bạn cảm thấy xao xuyến:
1. Mình Ơi
Người ơi, người nhớ hay quên
Còn thương rau đắng,rau dền xẻ chia
Còn thương nồi mắm mặn mà
Quả cà, quả chuối, chia bùi gian nan
Người ơi, người đã vương mang
Ao bèo, cám lợn, quên đàn vịt con
Bao năm chăn gối mặng nồng
Bao năm dầu dải, vợ chồng quen hơi
Người ơi, ruộng lúa rối bời
Trả công, đủ, thiếu, công bừa, công ăn
Nhìn trời, lo đứng, lo ngồi
Lo mưa, lo gió, lo trời thuận cho
Người ơi, mùa bão tới rồi
Nổi nênh trăm thứ bộn bề gieo neo
Ngày mưa, ngày nắng, eo sèo
Chân đi mắc nợ,chân nghèo đắng đo
Bao nhiêu tất bật phải lo
Mà sao cà nhỏng, làm thơ luận bàn
Tối ngày ăn nhậu lang bang
Tôi lo bụng đói… mình đang rung đùi…
2. Hỏi Ai
Giọt nước mắt lăn dài trên má
Trái tim này tơi tả vì ai
Sương rơi ướt đẫm cánh nhài
Heo may se lạnh bờ vai hao gầy
Tình chồng vợ bao ngày ấp ủ
Nay vội vàng ai rũ sạch trơn
Ai gieo nên sợi tủi hờn
Để nay em phải cô đơn một mình
Ngày xưa ấy hoa tình chớm nở
Câu hẹn thề chồng vợ sắc son
Cho dù nước chảy đá mòn
Gia đình hạnh phúc bên con chẳng rời
Mà nay vội chia đôi hạnh phúc
Mà bao ngày vinh nhục bên nhau
Hỏi ai chia cắt nhịp cầu
Để cho cách trở sông sâu đôi dòng
Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộc
Ai đã quên nguyện ước khi xưa
Ai gieo chi ngọn gió mùa
Khi thu chạm ngõ đông chưa muốn về
Đem cái lạnh tái tê buồn tủi
Vẫn đi về lầm lũi riêng em
Còn đâu ngày tháng êm đềm
Hỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng !!!
3. Khóc Chồng
Thương thân mẹ hóa lại con côi
Tủi số chồng tôi chết mất rồi
Trách vận duyên mai se lộn mối
Nhìn đời bạc bẽo tựa như vôi
Người đi kẻ ở buồn man mác
Tỉnh giấc tàn canh lệ thấm môi
Gió quyện hồn đơn bên chiếu lạnh
Buồn thay cái kiếp vợ người ôi
4. Suy
Càng buồn, càng uống, càng say
Ta yêu chiều họ, họ thay đổi lòng
Càng chờ, càng nhớ, càng mong
Ta ngồi dõi mắt đã ròng ba năm
Càng hờn, càng giận, càng căm
Thì hình bóng họ vẫn nằm trong tim
Ngày mai lấy chỉ luồn kim
Để khâu vá lại con tim dại khờ
Ngày mai lấy chữ dệt thơ
Để lưu dấu lại mộng mơ đã tàn.
5. Người Quả Phụ Khóc Chồng
Mình yêu hỡi! Trăng đêm nay sáng quá
Hương bưởi thơm hoa lá cợt nô đùa
Hãy nghiêng đầu vai ấp tựa như vua
Em sẽ quạt gió lùa vào giấc ngủ
Mềm thảm cỏ mượt mà màu xanh phủ
Gối êm đềm dẫu vũ trụ bão giông
Hay canh tàn tuyết ngập giá mùa đông
Tay sưởi ấm tình nồng thêm ngây ngất
Cuộc sống vốn dập dồn bao ngại vật
Nhưng tim đây chân thật tận tấc lòng
Xoa dịu niềm chua xót ngưỡng long đong
Tô sắc thắm cầu vòng loang muôn vẻ
Kiếp gian khổ nhiễu nhương hoài ngấp nghé
Sẵn có em chia sẻ những ưu buồn
Sánh đôi cùng hứng ngọn thuỷ triều tuôn
Vững chèo lái lách luồn con sóng dữ
Rời đất tổ ngậm ngùi chân viễn xứ
Nợ ba sinh thế sự chuyển xoay vần
Duyên chúng mình quấn chặt trỗi khúc ngân
Hoà ước hẹn dương trần câu nguyền phỉ…
Hoá công nỡ! Đành căng dây đứt chỉ
Cướp linh hồn âm ĩ xát vết thương
Cắc cớ chi nghịch cảnh kéo dáng hường
Thành quả phụ đoạn trường đầy sụp hố
Sương dày đặc nơi khuê phòng loang lổ
Nỗi trầm tư lệ phổ áng thơ gầy
Lấp cơn sầu khuây khoả thoáng phút giây
Đời bất hạnh xám mây quầng nghiệt ngã.
Tuyển tập thơ vợ giận chồng
Dưới đây là danh sách những bài thơ về vợ giận chồng nổi bật nhất, giúp bạn bày tỏ nỗi đau khổ và tâm trạng của mình:
1. Từ Bây Giờ
Từ bây giờ… em sẽ chẳng yêu anh
Bởi sau tất cả…em nhận về chỉ toàn là nước mắt
Sau tất cả …chỉ toàn là những ngổn ngang, dằn vặt
Những cay đắng, giận hờn khiến chúng mình khổ đau.
Từ bây giờ …em sẽ chẳng nhớ anh đâu
Những năm tháng tổn thương, trái tim em đã mệt mỏi
Chẳng đếm hết bao lần con tim nhức nhối
Những vết sẹo chất chồng nào đã liền da.
Từ bây giờ …em sẽ để cho kí ức rời xa
Cố tập quên một cái tên đã bao lần nhớ
Tập quên rằng có một thời từng đêm mình nức nở
Vì một người lòng dạ bạc như vôi.
Từ bây giờ …em đành buông tay thôi
Đành chấp nhận nơi cuối đường mình em đơn độc
Dẫu phải vật lộn kiệt cùng trong cuộc đời tựa như cơn lốc
Em vẫn biết rằng: Chúng mình chẳng thể thuộc về nhau.
2. Giận Chồng
Sao đành quên cái nghĩa phu thê?
Biền biệt người đi chẳng trở về
Anh hưởng sang giàu nơi phố thị
Em cam cảnh khổ ở miền quê
Vợ con tình cảm anh xem nhẹ
Bồ bịch ái ân đối nặng nề
Chọt nghĩ lòng em buồn quá đỗi
Giận anh lệ thấm lưỡi còn tê.
3. Thơ Giận Chồng
Đi đâu giờ mới chịu về
Anh đi cắt cỏ bên lề phải không?
Ruộng nhà thì để bỏ không
Vậy mà anh lại cắt ruộng người ta.
Em ơi anh lạy em mà
Ruộng nào cũng vẫn không bằng ruộng nhà em ơi
Anh đây vất vả khắp nơi
Làm ăn khổ cực có trời chứng minh.
Thôi đi anh nói linh tinh
Em mà biết được thì mình chia tay
Cấm tiệt từ giờ về sau
Anh mà thế nữa thì khỏi thanh minh.
Thôi thôi em đừng có la
Anh đây không dám nữa đâu mà giận
Bởi do cái tính thật thà hay quên
Nên quên giờ giấc vợ chờ vợ mong.
Đừng hòng mà có lần sau
Nhớ cho thật kỹ đừng mong mà chạy
Suốt ngày chỉ biết long nhong
Sau còn thế nữa đừng mong về nhà.
4. Giận
Giận mây, giận nước vô tình
Gió mang hơi lạnh dáng hình đơn côi
Giận mưa, cùng nắng xa xôi
Bỏ quên cánh tím, hoa trôi giữa dòng
Giận vì phận số long đong
Năm đi theo tháng mà không tròn đầy
Giận thương, thương giận tay gầy
Mùa vun ươm trải, chưa say hương đời
Giận hoài châu lệ đêm rơi
Lan pha nhạt tím thơ khơi thêm nguồn
Giận ai gieo rắc tơ vương
Mong manh như thể khói sương không màu
Giận nhiều chi để thêm đau
Thì thôi mang cả, dìm vào hư vô…
5. Giận Hờn
Sao em đi …
Anh không hề gọi lại ?
Một chút buồn chân cứ bước xa hơn
Mấy bữa nay em vơi hết giận hờn
Cũng không tới , để người ta xin lỗi…
Anh cũng biết tính tình em còn dại
Cần vỗ về, cần một chút nâng niu
Cần cái hôn cần một tí nuông chiều
Và hơi ấm của chồng khi thức giấc…
Trước anh hứa : anh không làm em dỗi
Cánh tay này sẽ làm gối cho em
Cả đời này anh sẽ chẳng xa em
Mà anh cũng ( cá tháng tư ) cùng hứa…
Anh có biết đêm qua em đã khóc
Trút giận hờn lên mặt cái gối ôm
Ba đêm rồi em lạnh lẽo cô đơn
Nay không tới : đừng hòng mà xin lỗi…
Anh nghĩ coi , em làm gì lên tội
Anh đành lòng cứ mê mẩn làm thơ
Để cho em phải chằn trọc đợi chờ
Gà đã gáy chồng chi mà hờ hững…
Anh có biết : hôm qua bạn em ghé
Nó khoe chồng cưng nó lắm biết hông ?
Chả đêm nào bắt nó phải đợi trông
Yêu nó lắm , có đêm chồng không ngủ…
Anh hỏi xem : người vợ nào không tủi
Nằm chờ chồng , chồng thơ thẩn viết Thơ
Tức nước lên em cũng phải vỡ bờ
Để nay biết cứ ôm Thơ mà ngủ…
Anh có biết ra sân em nhìn lại
Anh đúng khờ , sao chẳng níu áo em
Thơ là gì , rồi ngồi đó mà xem
Anh cần vợ , hay nàng Thơ là vợ…
Đến đón em ,nay chả cần xin lỗi
Em cũng về để bầu bạn sớm hôm
Anh làm thơ em ngồi kế em ôm
Em nhớ lắm…
Nước đâu tràn khóe mắt…
Con Cún ngu ,ăn no rồi lại ngủ
Ra cổng chờ ông chủ có tới không ?
Tao trong phòng còn nôn nóng đợi trông
Đồ chết tiệt !
Khi yêu mày mới biết…
Một số bài thơ chồng coi thường vợ
Xem thêm : Tuyển tập thơ tán Yến đỉnh cao, ngọt ngào, hài hước khiến Yến mê mệt
Dưới đây là tuyển tập thơ về chồng không thương yêu và không tôn trọng vợ, khiến chị em cảm thấy buồn tủi và lặng lẽ rơi nước mắt trong đêm:
1. Đánh Vợ
Chớ nên có vội đánh người
Thị phi nhân thế lắm lời dèm pha
Cô ấy, mẹ của con ta
Chứ đâu phải vợ người ta đâu mà.
Trải bao năm tháng thiết tha
Hai bên tìm hiểu mới là kết hôn
Hi sinh mơ ước vùi chôn
Lấy chồng vất vã còn hơn ở nhà
Nhưng nào có dám kêu ca
12 bến nước đàn bà chịu thôi
Ngày tháng không chút thảnh thơi
Chỉ thấy cặm cụi khắp nơi trong nhà
Thươg chồng vất vả bôn ba
Tự nhủ phải đảm để mà chăm con
Ngờ đâu vẫn bị ăn đòn
Bị chồng đánh đập ôm con khóc òa
Vẫn còn những kẻ bê tha
Ra tay đánh vợ như là ác nhân
Uổng bao năm tháng tảo tần
Uyên ương thắm thiết ái ân mặn nồng
Tôi khuyên tất cả đàn ông
Đừng đánh vợ chỉ cành hồng mà thôi
Có vợ là sướng lắm rồi
Hãy giữ hạnh phúc ở nơi gia đình
Đừng để con cái học mình
Tương lai nó lại như mình ngày xưa
Đừng để ngày tháng nắng mưa
Tương lai lẻ bóng vẫn chưa muộn màng
Hãy yêu quý lấy các nàng
Người chung chăn gối đảm đang của mình
Béo, gầy, cao, thấp, xấu, xinh
Chỉ cần chung thủy với mình mà thôi
Hãy nghe tôi nhé bạn ơi !!
Hạnh phúc là thế ở nơi chính mình
Mong ai cũng đủ thông minh
Để đừng đánh mất nghĩa tình vợ con.
2. Gửi Chồng
Anh đi làm em cũng đi làm
Việc cơ quan vẫn mỗi ngày tám tiếng
Sao về nhà chỉ em lo mọi việc
Anh nằm biếng lười hay căm cổ xem phim.
Em nhờ gì anh cũng ngồi im
Nói không biết, em làm đi cho lẹ
Nếu đổi lại em cũng ngồi như thế
Liệu cơm canh ai sẽ nấu mỗi ngày.
Em chỉ muốn anh giúp đỡ một tay
Nhặt mớ rau hay củ hành củ tỏi
Thi thoảng quay sang nhìn em cười và hỏi:
“Cái này làm thế nào sao khó quá vợ ơi?”
Chỉ như thế em sẽ thấy rất vui
Dù anh vụng làm rối tung căn bếp
Nhưng như thế sẽ khiến em bớt mệt
Cơm ngon hơn khi chồng biết thương mình
3. Khuyên Chồng
Ừ, tôi con nợ nhà này,
Anh hãy thử nghĩ từ ngày cưới nhau.
Anh chỉ mang lại nỗi đau,
Tôi vẫn vẹn trước toàn sau hai nhà.
Anh khác hẳn chồng người ta,
Đánh con, chửi vợ bê tha rượu chè.
Vợ nói anh chẳng thèm nghe,
Suốt ngày say xỉn, lè nhè điếc tai.
Cuộc sống chẳng biết ngày mai,
Quên con, mặc vợ vì chai rượu đầy.
Tôi phận gái, hai vai gầy,
Khổ nhục, vất vả giờ đây được gì!
Anh hãy thay đổi mình đi,
Nếu anh cứ vậy thôi thì chia tay.
Số phận sao quá đắng cay,
Tôi đã nhẹ dạ lấy ngay nhầm chồng.
Giờ có mà khổ hơn không,
Nếu biết anh vậy ở không nhàn đời.
Tạm thời mỗi đứa một nơi,
Mẹ con tôi phải xa rời ít hôm.
Đừng nghĩ tôi nói lắm mồm,
Nếu anh thay đổi vài hôm tôi về.
Nhà nghèo, chồng xấu không chê,
Nhưng anh đừng mãi u mê thế này.
Thương con, thương vợ, đừng say.
Quên đi quá khứ những ngày không vui.
Khó khăn, vất vả đẩy lùi,
Mình lại chia sẻ ngọt bùi như xưa!
4. Vũ Phu
Có những kẻ mặt người dạ thú
Giống côn trùng rúc ngủ cống hôi
Nếu như muốn sống trên đời
Phải nên khiêm tốn bớt lời thối tha.
Có những kẻ như là súc vật
Cưới vợ về đánh thật nhẫn tâm
Nó còn dày mặt ăn nằm
Buồn lôi ra đập băm dầm như tương.
Có những kẻ xem thường người khác
Coi lại mình giống rác rưởi không
Bao năm nghĩa vợ tình chồng
Không tình cũng nghĩa tơ hồng đã se.
Có những kẻ khinh chê trách vợ
Xem như là cục nợ vương mang
Thì thôi mỗi đứa một đàn
Đâu cần níu kéo khổ nàn thương đau.
Có những kẻ tự cao độc đoán
Vợ con mà tính toán chi li
Sống luôn ích kỷ so bì
Làm lương mấy cắt ôm ghì bám tao.
Có những kẻ tự đào mồ hắn
Sống ở đời chưa hẳn hơn ai
Trần gian lắm nẻo chông gai
Sinh li tử biệt ngày mai đang chờ.
Có những kẻ giả vờ trí thức
Khi đến nhà quả thực súc sinh
Sống chung chẳng có nghĩa tình
Xem thường coi rẻ vợ mình như rơm.
Có những kẻ đêm ôm thắm thiết
Buông những lời cuồng nhiệt nồng say
Sớm thì đánh đập thẳng tay
Không hề suy nghĩ những ngày ái ân.
Có những kẻ đâu cần sĩ diện
Khoác trên mình lời phiến đáng khinh
Vì tôi thấy chuyện bất bình
Tức không nhịn nỗi bực mình viết ra.
Có những kẻ như là ma qủy
Vợ chồng mà nó tính so bì
Nghe mà quả thật đáng khi
Thương người chịu cảnh lâm li khổ nàn.
Bộ sưu tập thơ về vợ chồng sứt mẻ tình cảm, vợ đau khổ
1. Chồng Tôi Say Sỉn
Chồng người gánh vác việc công
Chồng tôi chỉ có ăn không, ngồi rồi
Chồng người sáng tối, trưa chiều
Nấu cơm, rửa bát, quét nhà chăm con
Chồng tôi bụng dạ căng tròn
Sáng ăn, chiều uống loại cồn cay cay
Lúc nào cũng có men say
Chân đi khuệnh khoạng, bên này bên kia
Về nhà mắng vợ, chửi con
Nôn thốc nôn tháo, lại còn lên Phây
Mặt mày mũi nhãi lây nhây
Rớt xuống giường, đệm còn rây xuống sàn
Là vợ chả nhẽ phàn nàn
Đành lòng cam chịu khuyên can dần dần
Rưng mà Nó bảo “con đần”
Đẻ toàn con dốt, bần hàn nữa nghe
Nhiều hôm, say khướt bét nhè
Bạ đâu ngủ đấy, vỉa hè bụi tre
Khuyên nhiều, chồng mãi không nghe
Đầu bù, tóc rối còn đe đánh người
Nói ra, làng nước chê cười
Chồng tôi đích thị, là người “Chạy rông”
Bây giờ, xin hỏi các ông:
Chồng tôi như vậy, nên dùng hay không ?
2. Vợ Chồng
Vợ chồng mà chẳng thương nhau
Niềm đau đớn đã đượm màu mắt em
Biển trời còn lúc dịu êm
Sao đời em chỉ toàn đêm bão bùng.
3. Tủi Phận
Chồng người thương vợ thương con
Chồng em cờ bạc lại còn xỉn say
Chồng người ý đẹp lời hay
Chồng em thô tục chửi ngày chửi đêm.
Thương vợ chân yếu tay mềm
Chồng người giúp vợ làm thêm việc nhà
Chồng em đánh chén thả ga
Con đói cũng mặc…”ở nhà vợ lo”.
Nhẹ nhàng khuyên bảo nhỏ to
Chồng trợn mắt đáp: đồ trò trẻ con
Tháng năm dần cũng héo mòn
Đôi đường đôi ngả…nuôi con một mình.
Lúc xưa cũng đẹp cũng xinh
Còn giờ trông giống yêu tinh hết thời
Ngửa mặt lên hỏi ông trời
Sao ông đày đoạ cuộc đời cuả con?
Từng canh dạ phải héo mòn
Ngắm trẻ an giấc …mà con đau lòng.
4. Thương Con
Bao năm ủ rũ ưu phiền
Nhìn sang hàng xóm mà em thấy thèm
Chồng người đã ấm lại êm
Giỏi giang việc nước giúp thêm việc nhà
Chồng em có thói la cà
Cùng nhiều tính xấu quả là đáng chê
Gia đình túng quẫn ê chề
Cả ngày đến quán đánh đề đỏ đen
Lại còn xóc đĩa thâu đêm
Dối trên lừa dưới vay tiền khắp nơi
Nhiều hôm cơm dọn sẵn rồi
Tìm về ăn uống buông lời : ” vô duyên ”
Rượu vào trách móc luyên thuyên
Lắm lần giận quá tức điên cả đầu
Đêm khuya lặng lẽ âu sầu
Than thân xót phận buồn rầu tả tơi
Tâm tư chẳng được thảnh thơi
Nghĩ mà cay đắng lệ rơi nhạt nhòa
Âm thầm tiếc một đời hoa
Đôi khi cũng định ra toà là xong
Thương con đành phải nén lòng
Chúng còn bé bỏng ngóng trông mẹ hiền
Ngậm ngùi nín nhịn lặng yên
Cần cù làm lụng kiếm tiền … chăm lo.
5. Nghề Làm Vợ
Có một nghề chẳng ai đặt thành tên
Cứ tạm gọi đó là “Nghề Làm Vợ”
Đến với nhau bởi tình yêu duyên nợ
Sống vì nhau trong suốt cả quãng đời
Là cái nghề không chế độ nghỉ ngơi
Chẳng thưởng chẳng lương vẫn miệt mài dốc sức
Vun vén lo toan trong ngoài cật lực
Việc cơ quan cho đến việc ở nhà
Là cái nghề không thất nghiệp lúc già
Chỉ lên chức khi làm bà, làm mẹ
Là cái nghề mà quanh năm lặng lẽ
Tận hiến và nhẫn nại đức hy sinh
Là cái nghề sai đúng cũng mần thinh
Bởi đơn giản vì mình… đang làm vợ
Chép miệng thở dài… “thôi đành”, “duyên nợ”
Đau khổ lặng thầm hay hạnh phúc thăng hoa?
Là cái nghề không cần phải ngợi ca
Chồng sẽ vinh danh nếu được “sang vì vợ”
Là cái nghề chẳng cần ai nâng đỡ
Một chút yêu thương là hăm hở hết mình
Là cái nghề tốt nghiệp bởi chữ Tình
Và kinh nghiệm được xây bằng chữ Nghĩa
Là cái nghề ai cũng mong tròn trịa:
Chung thủy – Dịu dàng – Hiếu hạnh – Đảm đang
6. Kể Chuyện Xóm Tôi
Xóm tôi có một anh chàng
Suốt ngày lêu lổng mơ màng đâu đâu
Nhà nông công việc bù đầu
Mặc cho mình vợ dãi dầu nắng mưa
Khề khà từ sáng đến trưa
Rượu vào vô cớ chửi vừa vợ con
Bị oan vợ cãi om xòm
Thế là chồng đánh -ôm con bỏ về
Cửa nhà đồng ruộng bỏ bê
Mùa màng thất bát thu về chẳng bao
Cảnh này biết sống lam sao
Mẹ cha khuyên giải chàng nào có nghe
Còn theo bạn xấu rủ rê
Trộm gà,trộm cá! Đem về rán kho
Các đoàn thể đến nhỏ to
Rằng anh còn trẻ phải lo mà làm
Của người thấy chớ có tham
Sống sao đừng để xóm làng kêu ca
Mãi rồi chàng cũng hiểu ra
Dần dần tu chí thật thà làm ăn
Mua gà, mua lợn về chăn
Thế rồi cuộc sống khó khăn bớt dần
Chàng sang đón vợ mấy lần
Lắc đầu vợ nói anh cần chi tôi
Chẳng tình chẳng nghĩa thì thôi
Phen này quyết để nước trôi qua cầu
Ra về vẻ mặt âu sầu
Tìm tổ hoà giải mới bầu trong thôn
Chàng nhờ sang nói thiệt hơn
Miễn sao cho vợ bớt cơn giận chồng
Kể chi giá rét đêm đông
Mấy lần đoàn thể cất công sang nhà
Nhẹ nhàng gọi vợ chàng ra
Rằng chồng cô đã thật thà làm ăn
Lợn gà đã chịu khó chăn
Vợ chồng đôi nghả nhọc nhằn làm chi
Thôi! Cô hãy bớt giận đi
Chồng Đà biết lỗi còn gì nữa đâu
Vợ chồng đóng cửa bảo nhau
Kẻo mang tiếng xấu mai sau ở đời
Đến đây thấy vợ chàng cười
Đon đả rót nước mời tôi uống trà
Khi về tiễn chúng tôi ra
Nhắn chồng mai nhớ sang nhà đón con!
7. Chồng Mình Chồng Người
Chồng người như bách như tùng
Chồng mình họ bảo thằng khùng thằng điên
Chồng người dáng dấp ông tiên
Chồng mình xiêu vẹo thần nghiền rượu bia.
Chồng người dậy sớm thức khuya
Chăm làm thương vợ vui đùa cùng con
Chồng mình sáng sớm năm lon
Chiều chiều năm xị tối còn nửa chai.
Chồng người xây dựng lâu đài
Chồng mình đề đóm bán hai lần nhà
Chồng người chung thủy thật thà
Chồng mình giống quỷ gái già gái non.
Chồng người vì vợ vì con
Chồng mình bài bạc vợ còn bộ xương
Chồng người một nắng hai sương
Chồng mình say rượu gặp mương cũng nằm.
Ai ơi bóp trán bóp cằm
Gác chân nghĩ lại tháng năm mặn nồng
Đường đường là đức ông chồng
Đánh con đập vợ má hồng sao cam.
Nhìn chồng người khác mà ham
Nghĩ tới chồng mình hắc ám tủi thân
Vài lời nhắn gửi xa gần
Mong chồng nghĩ lại vợ cần con thương.
Những vần thơ xót xa về tình yêu tan vỡ, chồng phản bội
Trong tuyển tập những bài thơ vợ chồng cãi nhau, những câu thơ khắc họa nỗi đau của người vợ khi chồng ngoại tình luôn để lại ấn tượng sâu sắc. Hãy để những vần thơ này trở thành nguồn động viên giúp bạn vượt qua khó khăn.
1. Người Đàn Bà Đã Cũ
Anh đã từng chê em người đàn bà quá cũ .
Vai gánh bên chồng, cha mẹ, với bên con.
Em cứ mãi với tháng ngày làm lũ.
Quên lược gương soi, phản chiếu rõ thân mình.
Em cũng thật buồn khi lời nói anh trao.
Nhưng anh đâu nghĩ, cơm áo gạo tiền em , thêm oằn gánh.
Em quên mất bản thân đàn bà nên cần tránh.
Thôi thếch lùi xùi làm xấu mặt chồng con.
Rồi một ngày anh ăn mặc bảnh bao.
Đi xe mới, người xe thêm hào nhoáng.
Em đâu dám đến gần vẫy tay chào đưa tiễn
Chỉ đứng từ xa nhìn, sau bao người xúm xít, quanh anh.
Bao nhiêu ngày anh ngang dọc , đến với đó đây.
Là những lúc em trong em dạt dào hạnh phúc.
Em đã nghĩ, dù mình, là người đàn bà đã cũ .
Vẫn ở bên mình, chồng vạn kẻ say mê.
Rồi một ngày kìa anh bội ước hẹn thề.
Lại trách chê em, người đàn bà , quá cũ.
Anh thương nhớ thật nhiều, với người đàn bà, rất mới.
Đi đứng bên anh sẽ mãi mới xứng tầm.
Anh không về, con dại bỏ em nuôi.
Và cha mẹ anh chưa lần thăm hỏi.
Anh bận lắm bên người đàn bà mới.
Em chẳng có thời gian để ghen giận tủi hờn.
Rồi một ngày anh về lại mái nhà xưa.
Cha mẹ mất đang trên bàn thờ hương khói.
Các con lớn, giờ đã có nghề, làm ra tiến bạc.
Em cũng rỗi hơn , chăm hương khói thay anh.
Anh ngỡ ngàng nhìn lại bản thân em.
Anh không nghĩ em đâu, người đàn bà quá cũ.
Sao vẫn vậy, vượt qua bao giông bão.
Bởi trên lưng người đàn bà quá cũ , vẫn đàn con ngoan, dâu thảo mẹ cha hiền.
Các con về không chấp nhận thứ tha .
Không gọi tiếng ” ba ” bởi một thời anh bỏ con , và chê em, một người đàn bà quá cũ .
Một lần nữa, em phải kéo con về phía anh, cho tròn đạo hiếu .
Và đón nhận anh , một tình yêu mảnh liệt, của người đàn bà quá cũ , vẫn còn…..
2. Đau Khổ Cuộc Tình
Em buông rồi chẳng níu giữ làm chi
Lòng khắc khoải xuân thì nay ngang trái
Hãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngại
Nỗi sầu này vương mãi cảnh chia ly
Xa nhau rồi nhung nhớ có được gì
Hay chỉ để ôm ghì niềm đau đớn
Tình chúng mình yêu nhau không đủ lớn
Nên tháng ngày gom trọn những sầu thương
Tưởng chúng mình đi hết cuối con đường
Ai có biết nửa đường chia hai lối
Để đêm về khóc thầm trong mỗi tối
Rồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đong
Sống bên anh bao năm gọi là chồng
Thuyền mất lái anh về vui bến mới
Em phận thuyền quyên ở nhà trông đợi
Anh vô tình cứ vợi vợi mãi xa
Vui bên người ôm cuộc sống xa hoa
Buồm căng gió vượt đại dương chẳng ngại
Vẫn biết tình anh yêu trong ngang trái
Những vui đùa vụng dại chút mà thôi
Có ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôi
Tình chồng vợ phai phôi đường hai lối
Em rất thương con khóc thầm bực bội
Ôm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!
Vui bên người không một chút phân vân
Con thơ dại vẫn đang cần anh lắm
Anh bước đi khi tình ta đang thắm
Mặc vợ con mang nặng những sầu đau
Từ bây giờ ta sẽ mãi mất nhau
Tình chồng vợ không con mơ nghĩa nặng
Hai đứa con anh cũng đành vứt quẳng
Tuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!
3. Đàn Ông Mà
Anh nói rằng trong mỗi giấc ngủ đêm
Anh mơ thấy bóng hình em yêu quý
Hay cũng chỉ với những lời hoan hỉ
Cứ như là anh thương chỉ mình em
Anh nói rằng giữa cuộc sống bon chen
Anh vẫn thấy có dáng em trong đó
Hay cũng chỉ để ra điều chứng tỏ
Cứ như là anh thấy có mình em
Anh nói rằng trong ngây ngất hơi men
Anh vẫn nhớ gọi tên em tha thiết
Hay cũng chỉ vì say mà đâu biết
Cứ như là quên hết chỉ có em
Anh nói rằng giữa giông tố cuồng điên
Anh vẫn biết có mình em chống chọi
Hay cũng chỉ như một lời thăm hỏi
Cứ như là anh sống bởi cho em
Anh nói rằng dù ngày cũng như đêm
Anh vẫn nói rằng là em không cũ
Hay cũng chỉ như một lời tự thú
Cứ như là anh ấp ủ chỉ mình em
Em biết mà nhưng cũng chỉ lặng im
Bởi phụ nữ mấy ai tin chồng nói
Nói càng hay lại càng nhiều dấu hỏi
Đàn ông mà sao tránh khỏi dối gian…
4. Anh Hãy Đi Về Phía Ấy Đi
Anh hãy đi về phía ấy đi!
Phía người đàn bà anh cho là tất cả
Nỗi đau này, để em chắp vá
Để em tự mình xoa dịu các con thơ.
Anh cứ hạnh phúc đi đừng nuối tiếc bao giờ
Bởi trong cuộc đời hạnh phúc là điều đáng quý
Đừng bận tâm những gì em suy nghĩ
Mà bước ngang qua tình yêu đích thực đời mình.
Em đã dành cả một đời yêu cháy lòng mình, dốc cạn hi sinh
Vì ước mong mình có một mái nhà hạnh phúc
Một người chồng thương yêu mình bằng tình yêu chân thực
Chẳng dối gian đổi dạ thay lòng.
Em sẽ nhủ lòng mình thôi chẳng đợi mong
Tiếng bước chân anh trở về bên hiên vắng
Sẽ dành hết những yêu thương thầm lặng
Của riêng mình chăm sóc các con thơ.
Em sẽ yêu em từng phút từng giờ
Sống cho mình hơn chẳng bận lòng vì anh suy nghĩ
Em tin mình xứng đáng được thương yêu hơn thế
Sao phải lụy tình một kẻ vô tâm.
Xin anh đừng đến tìm em khi thực sự cần
Đừng nói yêu em khi thế gian quay gót
Đừng nói với em những lời đau xót
Đừng nuối tiếc thật nhiều khi đã xa em.
Em người đàn bà vụn vặt nhỏ nhen
Người đàn bà tự vá trái tim yêu mang đầy thương tổn
Người đàn bà ngược xuôi với những âu lo bề bộn
Chẳng bận lòng mình với một kẻ quay lưng.
5. Đêm Cuối Cuộc Tình
Đêm nay…là đêm cuối phải không anh
Mai này rồi…chúng mình thành người xa lạ
Có nhớ nhau…cũng giấu hoài trong dạ
Chỉ âm thầm lặng lẻ nhớ mà thôi
Em mong rằng..ngày tháng mãi dần trôi
Em và anh không còn nhớ nhau nữa
Để tình kia…lâu dần sẽ nguội lữa
Như lúc ban đầu..mình chẳng biết nhau
Anh đi rồi…em gói chặt nổi niềm đau
Nữa cuộc đời..em vẫn luôn cầu chúc
Cho người em yêu…mãi luôn được hạnh phúc
Bên người…mà anh đã chọn từ lâu
Mai anh đi…em chẳng có khóc đâu
Sao lệ sầu…cứ lăn dài trên má
Có lẽ nào…
Tình yêu đầu…ra đi trong vội vã
Nên tim em…nghe buốt giá lạnh lùng
Mai này…em chẳng thể bước đi chung
Mong anh sống… yên bình nơi xa xứ..!
Lời kết
Những bài thơ vợ giận chồng là tiếng lòng của những người phụ nữ đang khao khát tình yêu và sự thấu hiểu. Nếu bạn đang tìm kiếm sự đồng cảm, hãy đọc những bài thơ này.
Nguồn: https://thotinhyeu.com
Danh mục: Thơ mới