Thơ hay về phận làm dâu

Chùm thơ hay về phận làm dâu ở rể có buồn có vui

Thơ mới

Thơ hay về phận làm dâu, ở rể mở ra câu chuyện về tình yêu, sự hy sinh và những khó khăn, thử thách mà các nàng dâu, chàng rể phải đối mặt. Tuyển tập hơn 30 bài thơ sau sẽ đưa bạn vào một hành trình cảm xúc, nơi ta có thể cảm nhận sâu sắc hơn về phận làm dâu ở rể qua từng câu chữ.

Thơ hay về phận làm dâu buồn tủi

Dưới đây là tuyển tập các bài thơ cảnh khổ làm dâu khắc họa chân thật những khó khăn, vất vả mà chằng ai thấu hiểu của người vợ, người phụ nữ khi làm dâu:

Kiếp làm dâu – Ngọc vô tâm

Đắng lòng cho kiếp làm dâu
Tối ngày nghe mắng ù đầu nhức tai
Đúng là cái số an bài
Làm thân phụ nữ có ai an nhàn

Ngày làm không tiếng thở than
Tối về hầu hạ cơm canh ngọt bùi
Nữa đêm nuốt lệ cười tươi
Tấm thân âu yếm làm vui cho chồng

Mấy khi có tiếng bảo không
Vậy mà hở tý thì chồng mắng la
Có khi tụ tập cả nhà
Hết la rồi chửi đuổi ra ngoài đường

Làm thân phụ nữ ai thương
Hỏi ai có hiểu con đường họ đi
Làm thân phụ nữ cũng vì
Gia đình con cái mới đi đường này

Suốt đời nhẫn nhịn đắng cay
Lo cho hạnh phúc bao ngày đó thôi
Nhưng mà sóng gió nổi trôi
Làm thân phụ nữ ngậm ngùi đắng cay.

Cảnh làm dâu – Đinh luận

Cây khô chết đứng giữa đồng
Nàng dâu khôn khéo mẹ chồng cũng chê
Nấu cơm chê nhão ,chê khê ,đủ trò
Cấy lúa thì mẹ chê khóm to
Chẳng bao giờ mẹ hài hòa với em
Nếu con có khóc có hờn
Thì.Mẹ hắt hủi rằng em vụng về
Nói ra lòng dạ ê chề
Mẹ chồng nay trách mai chê chán đời
Đau lòng thiếp.lắm chàng ơi
Làm dâu như thể thép tôi trong lò

Làm dâu – Bình Nguyễn

Em về làm dâu ngày ấy
Tuổi còn chưa đến đôi mươi
Ngày đầu nhẹ nhàng mẹ bảo
Nhớ đừng như bát nước vơi

Những ngày anh đi chiến đấu
Mình em gánh vác việc nhà
Bữa cơm nuôi đàn con nhỏ
Miếng trầu nghĩa mẹ công cha.

Xóm nghèo những khi tối lửa
Em là lấp lánh ánh đèn
Họ tộc người trên kẻ dưới
Ân tình, ơn nghĩa thân quen

Em về làm dâu ngày ấy
Thoi đưa bao độ xuân qua
Bát canh ngọt ngào tình mẹ
Chén trà thơm ấm lòng cha

Đến nay em là tất cả
Làm dâu, làm mẹ, làm bà
Vẫn nhớ những lời mẹ dạy
Lòng em thơm thảo ngàn hoa.

Thơ hay về phận làm dâu
Tuyển tập thơ hay về phận làm dâu

Kể chuyện làm dâu – Yêu thoáng qua

Làm dâu mẹ ảnh lắm điều hay
Mỗi tối thường kêu chịu khó cày
Mệt mỏi vô cùng nhưng phải cố
Ngày đêm ruộng nước vẫn luôn đầy
Nhiều khi chán nản không hề nghỉ
Bắt buộc anh chồng vất vả đây
Lặng lẽ nhìn nhau mà thấy thảm
Lơ là bị mắng phải hăng say.

Phận làm dâu – Nhâm Lê

Mười tuổi con đã mồ côi!
Bơ vơ lẻ bóng trên đời mưu sinh.
Cha mất để con một mình.
Bon chen kiếm sống dập dình hiểm nguy.
Lấy chồng con chưa hiểu gì?
Thiếu cha dìu dắt con đi sai lầm.
Cô đơn con thiếu tình thân.
Nhà chồng sỉ nhục vạn lần đời con
Chữ hiếu con luôn làm tròn.
Mà sao họ chẳng coi con thân tình.
Chửi rủa đánh đuổi coi khinh.
Hay là khác máu vô tình thời nay?
Hành hạ hắt hủi từng ngày.
Trăm ngàn khổ cực đắng cay ngậm ngùi.
Làm dâu chưa có ngày vui.
Cơm ăn bỏ bữa dập vùi tuổi xuân.
Vì con mà sống qua tuần.
Chồng thì lạnh nhạt làm buồn vợ con.
Hạnh phúc sao chẳng vuông tròn.
Hi sinh đời mẹ cho con vui cười.
Vì con lệ mẹ còn rơi.
Kiếp sau mẹ nguyện làm người đàn ông.
Đời mẹ sẽ được làm chồng.
Không phải chịu cảnh bất công thế này?
Phận dâu chịu nhiều đắng cay.
Mong sao hạnh phúc trong tay vẫn còn?

Cho tôi hỏi – Hoa nắng

Cho tôi hỏi đường nào đi để tìm về hạnh phúc
Bước theo chồng phận mình mười hai bến đục trong
Nhớ Mẹ Cha nhớ người xưa đem giữ ở bên lòng
Tim buồn xé cảm thấy đời mong manh quá đỗi

Buồn bất chợt vây quanh ở đêm tối
Bóng xa xăm đang dần phủ lối bước chỉ một mình
Cảnh dâu tròn đạo hiếu để người đời khỏi chê khinh
Trời đông giá lẻ loi buốt thân hình bé nhỏ

Gia tộc họ phú quý tiền tài giàu sang có
Có như quê nhà cảnh nghèo khó bám vây quanh
Có lẽ vì hiếu với đạo nên chưa thể vuông thành
Đành chấp nhận lời chia tay anh người tình cũ

Kiếp sau nếu còn duyên định trời ban phú
Sẽ về bên đượm phủ ân tình nồng
Ở nơi đây phải đẩy lùi hết mọi bãi giông
Mình hẹn nhé tình duyên hồng đường hoa lối trải.

Mần dâu đủ chuyện – Khuyết danh

Cây khô chết đứng giữa đồng
Mần dâu trăm chuyện, mẹ chồng còn chê
Mẹ chồng đã lớn còn quê
Mần dâu đủ chuyện, mà chê nỗi gì.

Tâm sự nàng dâu trẻ – Hoàng Yến

Con lấy chồng … trọn vẹn một tình yêu …
Tuổi còn trẻ bao nhiêu điều chưa biết …
Hành trang vào đời là một tình yêu tha thiết …
Mong nhà chồng không phân biệt … thương yêu …!!!

Ở nhà mình con được nuông chiều …
Nên tính con hay dỗi hờn … nhõng nhẽo …
Thích mặc đẹp … phấn son , trang điểm …
Con gái mà … ai chẳng thế … mẹ ơi …!!!

Con vô tâm hay nói những lời …
Không nghĩ kỹ … nên không vừa ý mẹ …
Mẹ ơi mẹ … hãy hiểu cho con nhé …
Con vô tình … không cố ý … mẹ ơi …!!!

Con lấy chồng … mẹ cha luôn dặn dò …
Về bên ấy nhớ trọn bề hiếu thảo …
Lắng tai nghe bố mẹ chồng dạy bảo …
Không được hỗn hào … cãi láo … nghe con … !!!

Làm dâu mẹ đã được mấy năm tròn …
Con hạnh phúc cũng được lên chức mẹ …
Thay đổi nhiều … không hiểu sao vẫn thế …
Mẹ vẫn lạnh lùng … vẫn chẳng mến yêu con …!!!

Tuy làm mẹ … tính con vẫn trẻ con …
Vì vốn sống con vẫn còn non nớt …
Đối nhân , xử thế … nhiều điều con chưa biết
( Chồng vắng nhà … đi xa biền biệt …
Chẳng có người tâm sự … nhỏ to …) …!!!

Con xin mẹ … hãy cố hiểu cho …
Con rất sợ mẹ bâng quơ … bóng gió …
Xin chỉ bảo ân cần … nói nhỏ …
Con thật lòng hứa thay đổi … mẹ ơi …!!!

Có giận con … cũng đừng nói những lời …
Cay nghiệt quá … con tổn thương … đau đớn …
Con xin mẹ bảo ban từ tốn …
Con xin ghi lòng tạc dạ … không quên …!!!

Mẹ con ta hai mảnh ghép tự nhiên …
Vì một người … nên vô tình ghép lại …
Hai mảnh ghép đều không hoàn hảo …
Cùng ghép nhẹ nhàng … vừa vặn nhé … mẹ ơi …!!!

Mẹ chồng … nàng dâu … chuyện cũ xưa rồi …
Con xin mẹ coi con như con gái …
Mẹ cũng là mẹ đẻ của con … mãi mãi …
Hai mẹ con mình cùng cố nhé … mẹ ơi …!!!

Cô kia đội nón đi đâu – Khuyết danh

Cô kia đội nón đi đâu
Tôi là phận gái làm dâu mới về
Mẹ chồng ác nghiệt đã ghê
Tôi ở chẳng được, tôi về nhà tôi.

Tôi về xứ tôi – Khuyết danh

Con mèo trèo lên cây táo
Mẹ chồng nói láo đánh khảo nàng dâu
Bà ơi không sợ bà đâu
Bà đừng chửi mắng mà mang tiếng đời
Bà cưới tôi có rượu có trầu
Có đưa có rước, nàng dâu mới về
Tôi về bà nhún bà trề
Để con bà ở lại tôi về xứ tôi.

Nghiệt lắm anh ơi – Khuyết danh

Mẹ anh nghiệt lắm anh ơi
Biết rằng có được ở đời với nhau
Hay là vào trước ra sau,
Cực cho lòng thiếp, cho đau lòng chàng.

Phận làm dâu – Trúc Thanh

Thưa ba má con về lo bổn phận
Hầu cơm canh ba bận sáng trưa chiều
Biết mẹ chồng chẳng được mấy thương yêu
Nên phải cố nâng niu và chiều chuộng

Bởi cao tuổi khó khăn phần ăn uống
Bữa cơm chiều dùng muộn sẽ không nên
Thương chồng con ân trọng cố đáp đền
Chữ hiếu thảo đặt trên ngàn kinh sách

Lời ba má ngày vu quy kẻ vạch
Phận làm dâu nhiều thử thách bên chồng
Nếu thuyền tình không được cập bến trong
Con cố gắng hết lòng lo trọn đạo

Thương ba má tấm thân gầy tần tảo
Con nên người hiếu thảo chửa đền xong
Về nhà lâu sợ nghịch ý mẹ chồng
Xin song phụ cảm thông giùm con trẻ

Con thèm được trở về thời tấm bé
Giọng ru buồn đưa nhẹ giấc mơ trưa
Ba chiều con làm chong chóng tàu dừa
Ôm con chạy sợ mưa chiều ướt tóc

Nay con lớn nhìn má ba khó nhọc
Từng quặn lòng thầm khóc giữa đêm thâu
Nuốt đắng cay, kìm nén những cơn sầu
Phận làm vợ, làm dâu và làm mẹ….

Những câu thơ ở rể hèn mọn

Tuyển tập thơ về phận ở rễ tủi nhục, hèn mọn sẽ không khiến bạn thất vọng:

Ở rể – Nguyễn Quang Huệ

Thế là đã hai mùa phượng nở
Anh về đây em khổ hơn xưa
Trời còn có lúc nắng mưa
Tình người cũng có lúc thừa lúc vơi.

Mẹ yêu em bằng trời bằng bể
Cưng chiều em chẳng kể tháng ngày
Yêu em anh đã về đây
Nhưng nào ai hiểu lòng này quặn đau?
Đi làm bè bạn kháo nhau
Nhà to vợ đẹp dễ cầu được sao?

Em trước đấy tựa hầu công chúa
Chẳng lo chi thiếu đủ hàng ngày
Từ ngày anh chuyển đến đây
Mẹ như đã có người thay việc nhà!

Trăm thứ việc mẹ già nhắc nhở
Anh luôn tay trả nợ nhọc nhằn
Đi sớm: mẹ bảo không cần
Về muộn: mẹ bảo lại thân người ngoài.

Em thấy vậy xắn tay chung việc
Mẹ xót con lại nhiếc anh lười
Mẹ thì cứ thế ngồi chơi
Anh làm đủ thứ chẳng ngơi giờ nào!…

Có những lúc ôm đàn dạo nhạc
Mẹ rằng anh làm rác tai bà
Nhà chưa lau, đã bày ra
Gảy đàn có sạch được nhà hay không?!…

Ôi bao thứ nhọc lòng anh lắm
Biết là em thương cảm cho anh
Nhưng còn mẹ cứ quẩn quanh
Xét na xét nét củ hành mớ rau…

Thôi thì muốn sống với nhau
Em xin phép mẹ ở đâu tùy mình
Cảnh nghèo thiếu thốn cũng đành
Còn hơn nhà lớn mà thành ô sin…

Kiếp ở rể – Khuyết danh

Cậy nhờ gia đình nhà vợ
Khổ nhục vạn bề ăn ở làm sao
Một thời trai trẻ anh hào
Mà nay cúi chịu lời vào tiếng ra

Vợ thì cậy của nhà cha
Phụ công cố gắn của ta miệt mài
Anh giàu nhờ vốn từ ai
Là câu muôn thở những ngày cãi nhau

Khi nhìn mẹ cha mình sầu
Sui gia tôn trọng ước ao một lần
Luôn luôn tỏ vẻ bất cần
Biết bao tủi hổ mi trần đường đi

Người đời con mắt khinh khi
Tha hồ chế giễu nam nhi nhục hèn
Những lời trách móc rối ren
Chết mòn chết mõi tiếng kèn thiếu hơi

Dù cho nghèo đói suốt đời
Còn hơn ở rể một nơi nhiều tiền
Đôi chân trên đất như kiềng
Dù nghèo dù khổ nhưng tiên không bằng

Thơ ở rể
Thơ về phận ở rể tủi nhục

Phận ở rể – Khuyết danh

Phận ở rể, lòng mang nhiều tâm sự,
Gánh nặng đời, đôi vai trĩu nặng.
Ngày ngày cần mẫn, không than vãn,
Đêm đêm trăn trở, mộng ước xa xăm.

Ở rể khổ lắm ai ơi – Khuyết danh

Con dâu thương như con ruột.
Con rễ ở đợ, bên nhà má vợ.
Bao năm cha mẹ nuôi con.
Đành lòng cam chịu, ở rễ người ta.
Ở rễ coi như người dưng.
Làm được thì nhờ, không được thì chửi.
Con sống con bệnh con chết.
Xác con không trả, không cho đem về.
Thế là cha mẹ mất con.
Gặp mặt lần cuối, tạm biệt con yêu.
Ở rễ ơi là ở rễ.
Đau khổ trong tâm, không nói nên lời.
Biết trách biết oán ai đây.
Cũng tại số phận, hay là duyên số.
Làm trai cho đáng nên trai.
Khom lưng chống gối, không nên ở rễ.
Làm trai đáng mặt anh hào.
Gánh vác trụ cột, trách nhiệm lớn lao.
Dù sao này có ra sao.
Cũng không bao giờ, ở rễ người ta.
Nam nhi chí tại bốn phương.
Trọng trách lớn lao, đặt vào nơi ta.

Các bài thơ hay về phận làm dâu vui sướng

Ngoài những vần thơ buồn bã thì vẫn còn nhiều bài thơ về cảnh làm dâu hạnh phúc, vui sướng khi được cả chồng lẫn gia đình chồng yêu thương:

Mẹ của anh – Xuân Quỳnh

Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
Nào là hoa bưởi, hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa…
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.

Mẹ chồng nàng dâu – Mai Xuân

Mẹ chồng chẳng sinh ra ta
Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau
Mẹ chồng cũng từng làm dâu
Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà
Giờ đây mẹ tuổi đã già
Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân
Thương con mẹ sống tảo tần
Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì
Sức khỏe ngày một yếu đi
Nhiều khi lẩn thẩn… nói gì còn quên
Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền
Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi
Áo, cơm đã có con rồi
Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta
Mai sau rồi con cũng già
Cũng mong con cháu thương bà, thương ông
Rồi con cũng làm mẹ chồng
Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con
Tuổi tác… rồi cũng mỏi mòn
Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu
Con trai mẹ vốn cưng chiều
Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên
“Con ơi, chớ có muộn phiền
Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang “
Dạ, thưa với mẹ dịu dàng
Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan
Đóng cửa xử chồng đàng hoàng
Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa!
Chồng biết vợ chẳng phải vừa
Từ sau lễ phép….dạ, thưa vợ hiền
Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên
Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền: Nam mô!

Dâu út tặng mẹ – Nguyễn Thiện

Con là dâu út trong nhà
Công to việc lớn vẫn là tay con!
Mẹ ơi trái đất xoay tròn
Mai sau cháu mẹ là con bây giờ!
Trời còn khi gió khi mưa !
Con mang ơn Mẹ bao giờ cho quên
Có mẹ mới có chồng con
Mẹ vun hạnh phúc vuông tròn … mẹ ơi!
Công lao mẹ sánh biển trời
Con luôn ghi nhớ những lời mẹ răn
Đức tin con mãi giữ dành
Để cho con cháu rạng danh giống nòi
Con xin gọi Mẹ…Mẹ ơi!
Mẹ là tinh tú sáng ngời đời con
Sông kia nước chảy đá mòn
Riêng con …
mãi mãi …
dâu con …
ngoan hiền.

Dâu xưa dâu nay – Xuân Nhâm

Dâu nay khác hẳn dâu xưa
Dâu xưa có dám ngủ trưa bao giờ
Tối nào cũng phải ngồi chờ
Bố mẹ đi ngủ mắt mờ nhiều khi
Không dám thắc mắc điều gì
Không dám ngủ khì sau mẹ sau cha
Dạy sớm nấu cơm quét nhà
Cho lợn cho gà ,cắt lúa gánh phân
Mọi việc chăm chỉ chuyên cần
Sợ cha sợ mẹ ít gần tâm tư
Dâu giờ không phải là hư
Mẹ chồng nàng cũng coi như mẹ mình
Nói cười vui vẻ tâm tình
Bố mẹ chẳng phải bực mình mấy khi
Mẹ chồng mà muốn cái gì
Con dâu tức khắc thầm thì chiều ngay
Con dâu đích thực thời nay
Mẹ chồng cũng chẳng dở hay điều gì
Việc con mẹ chẳng bận chi
Muốn ăn muốn ngủ thôi thì mặc con

Thơ về cảnh làm dâu
Thơ về cảnh làm dâu hạnh phúc

Phận làm dâu – Ánh trăng

Nhớ ngày đầu con mới làm dâu
Miệng ấm ư chẳng tròn câu rõ chữ..
Cô, bác hỏi con làm thinh ….ngắc ngứ
Mẹ đỡ lời ! Tại cháu nó chưa quen.

Vốn được nuông chiều con giận dỗi nhỏ nhen
Trái tim luôn đẫm hờn ghen ích kỷ
Mẹ nhẹ nhàng cuộc sống đầy thi vị
Trải lòng ra mẹ chỉ bước cho con

Con vụng về cơm canh chẳng ngọt ngon
Chồng con lắc đầu chê, mẹ khen con rồi kể
Ngày xưa ấy mẹ buổi đầu cũng thế
Ráng lên nào vượt “dâu bể” con ơi

Nỗi buồn kia như mộng thoáng qua thôi
Ba mẹ cưng chiều chồng con yêu là đủ
Hạnh phúc nồng nàn theo con say giấc ngủ
Trọn vòng tay ủ ấm mộng sắc hoa

Rồi mai này một khoảng cách không xa
Con của người ta ….cũng gọi con là Mẹ
Hãy thật dịu dàng và yêu thương con nhé
Con trẻ sẽ hiểu rằng …. Mẹ cũng đã làm dâu.

Nhớ mẹ chồng – Phong Phạm Thị

Nghe tin đài báo gió mùa đông
Trời lạnh căm căm buốt giá lòng
Con lại ngóng trông về phương Bắc
Lo hoài chân mẹ có đau không ?
Mười mấy năm rồi, mẹ nhớ không ?
Một buổi đầu thu con theo chồng
Xa mẹ, xa quê, xa tất cả
Đường về thăm thẳm núi cùng sông
Xa quê, con nhớ lắm mẹ à
Nhớ công ơn mẹ thật bao la
Chăm chút cháu con từng giấc ngủ
Dạy bảo dâu con biết việc nhà
Con biết giờ đây lưng mẹ còng
Mắt mờ chân chậm, gối mỏi long
Nằng nặc mẹ đòi về quê quán
Để lỡ khuất đi cũng nhẹ lòng.
Một đời của mẹ, mẹ hằng mong
Cháu lớn con khôn thỏa tấm lòng
Tần tảo sớm hôm nuôi con lớn
Lại đến cháu thơ, lo ẵm bồng
Mẹ đã lo toan việc nhà chồng
Thân cò gánh nặng chẳng quản công
Mà vẫn yêu đời, thương con cháu
Chăm làm việc thiện, tích đức công
Con biết làm sao tỏ tấm lòng
Mỗi mùa đông tới lại bâng khuâng
Nhớ quê, nhớ mẹ già đau yếu
Chỉ muốn về ngay để tạ lòng…

Mẹ chồng tôi – Thoa Nguyễn

Mẹ ơi vất vả đã nhiều
Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn
Nhà ta khó miếng ăn nào đủ
Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương
Cha thì bệnh yếu trên giường
Một thân Mẹ phải gió sương việc đồng
Làm dâu mới con không hiểu việc
Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu
Bảo ban từ thủa ban đầu
Động viên tâm sự những câu ân tình
Con nhớ mãi bình minh buổi ấy
Về nhà ta: thấy vậy thầm chê
Nghĩ mình sẽ khổ ê chề
Vì lo gian khó cảnh quê lại nghèo
Nhưng con đã đi theo tiếng gọi
Của tình yêu bỏ thói xa hoa
Niềm vui nay đã vỡ oà
Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời
Ôi hạnh phúc! Mẹ ơi đã hiểu
Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm
Nhưng tình cảm sáng như rằm
Gia đình yên ấm, mình chăm sợ gì
Giờ năm tháng sầu bi đã bớt
Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng
Cần chi “Hộ đối môn đăng”
Nghèo mà tình có,con hằng ước ao
Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm
Cả cuộc đời nào dám sai lời
Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi
Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ.

Mẹ chồng nàng dâu – Hồ Hiên

Con đương lứa tuổi xuân hồng
Hơn 20 tuổi lấy chồng xứ xa
Mẹ dang tay đón về nhà
Lau đôi giọt lệ, xoa đôi má hồng
Mẹ được lên chức mẹ chồng
Con xa mẹ đẻ, phận hồng làm dâu
Mẹ không xét biết chi đâu
Chỉ thương con cảnh làm dâu con buồn
Con trai Mẹ vắng nhà luôn
Vào ra bỡ ngỡ đừng buồn nghe con
Nhà nghèo một nếp cỏn con
Cha mẹ già yếu cậy con đỡ đần
Việc nhà con cũng quen dần
Yêu chồng con cũng có phần bình tâm
Làm dâu ai chẳng một lần
Tỉ tê với mẹ cho gần nghe con
Mẹ không sinh đẻ ra con
Con trai của mẹ tặng con làm chồng
Sinh con ai nỡ sinh lòng
Sinh làm chi cảnh mẹ chồng nàng dâu
Con còn xanh mướt mái đầu
Hãy nghe mẹ dặn mấy câu thế này
Tứ thân phụ mẫu ơn dày
Làm dâu bổn phận chu thày nghe con
Sau này con cũng có con
Hãy làm gương sáng cho tròn chữ tâm.

Tập thơ về ở rể hài hước

Các vần thơ về cảnh ở rể theo góc nhìn hài hước và hóm hỉnh sẽ khiến bạn cười vỡ bụng:

Ở rể thời a còng – Khuyết danh

Ở rể thời @, cũng biết tự lập,
Làm việc nhà, từ rửa chén đến nấu cơm.
Vợ bảo Anh yêu, anh là số một,
Bạn bè cười, Ở rể mà cũng tự hào?

Phận rể trong mắt bạn – Khuyết danh

Phận rể trong mắt bạn, thật là khó đỡ,
Làm việc nhà, từ lau dọn đến trông con.
Vợ thương Anh là chỗ dựa vững chắc
Bạn bè cười, Ở rể mà cũng vui vẻ

Con rể siêu nhân – Khuyết danh

Con rể siêu nhân, không sợ bị chê,
Làm việc nhà, từ giặt giũ đến quét nhà.
Vợ khen Anh là người tuyệt vời nhất,
Bạn bè trêu, Ở rể mà cũng ra dáng

Làm rể Hải Dương – Tình quê

Ai mà làm rể Hải Dương
Bố vợ cho cả một rương tiền đầy
Mẹ cho con gái hây hây
Đời anh hạnh phúc cả đêm lẫn ngày
Phận người chốc lát đổi thay
Không còn cuốc bộ trưa nay mưa dầm
Không còn đánh dậm trên đầm
Không còn cơm muối tương dầm khó ăn
Nhà tầng anh có mấy căn
Khang trang sập tủ nếp ngăn đủ đầy
Anh béo tốt trắng phây phây
Mắt đừng ve gái đó đây phiền lòng
Đời anh hết cảnh long đong
Vợ hiền con thảo ấm trong êm ngoài
Nhìn anh tôi thấy tiếc hoài
Kiếp sau tôi đến yêu người Hải Dương
Nói chơi tôi chẳng vấn vương
Vợ tôi là nhất chẳng mường tới ai
Em xinh hương nhụy hoa lài
Dịu hiền thơm thảo có ai sánh bằng

Làm rể – Trần Đức Phổ

Thuở ấy qua còn khờ khạo lắm
Tuổi mới đôi mươi chửa biết gì
Mẹ bảo sang nhà em ở rể
Dùng dằng rồi cũng phải ra đi

Gặp ông bà nhạc, chao ôi! ngượng!
Lúng búng trong mồm những dạ, thưa
Em bưng khay nước ra mời khách
Cúi mặt nhưng mà mắt liếc qua

Trông em nhỏ nhắn như con nít
Tuổi chừng mười sáu hoặc mười lăm?
Tóc hoe màu nắng, hai con rít
Khẽ đong đưa đều theo bước chân

Ngày đầu làm rể đi tát nước
Gàu sòng hai đưa tát ven sông
Bầy chim chiền chiện đua nhau hót
Lúa thì con gái ngút xanh đồng

Nghỉ mệt em mời qua giải khát
Khúc mía to đùng màu tím than
Tinh nghịch nhìn qua cười trong mắt:
“Anh xiết giùm cho, cứng khó ăn!”

Đêm đó lạ nhà không ngủ được
Ra hè đốt thuốc nghĩ vu vơ
Con trai làm rể đủ ba bữa
Được vợ xem ra cũng mệt phờ!

Lời kết

Thơ hay về phận làm dâu, ở rể mang đến thông điệp đầy ý nghĩa về tình yêu, sự kiện nhân và lòng bao dung trong gia đình. Những bài thơ sẽ chạm đến trái tim người đọc bằng cảm xúc chân thật nhất. Qua mỗi vần thơ, ta thấy hình ảnh người vợ, người chồng sẵn sàng đối mặt với thử thách, hy sinh bản thân vì hạnh phúc gia đình.