Những bài thơ nhớ người yêu cũ u buồn, bi lụy kết hợp với các vần thơ về NYC hài hước sẽ mang đến cho bạn nhiều khung bậc cảm xúc sau chia tay. Hãy cùng Thotinhyeu.com khám phá danh sách 99+ các bài thơ về EX cực thấm thía.
Tập thơ nhớ người yêu cũ hay nhất
Dưới đây là những bài thơ chia tay người yêu cũ với cảm xúc nhung nhớ, đau buồn nhất:
Bạn đang xem: Thơ nhớ người yêu cũ 2 câu ngắn gọn, vui có buồn có
Dư hương tình cũ
Những lúc buồn tôi lại viết về em
Người con gái từng một thời đắm đuối
Cảm xúc bon chen theo thứ tình rong ruổi
Biết bây giờ đã cập bến nào chưa…?
Em về trong tôi đêm trở gió giao mùa
Mắt như ướt hạt mưa tình ngày cũ
Con tim run nghe từng hồi chuông đổ
Nhớ thật nhiều chẳng dám gọi thành tên…
Giá như yêu thua lỗ được bắt đền
Em trả giá cuộc tình này sao nhỉ
Tôi muốn buông nhưng bàn tay chẳng thể
Mà níu vào chỉ chuốc lấy đắng cay…
Cả hai ta cùng đang chịu đọa đầy
Em xa cách con tim này đã chết
Tại sao ta yêu đương trong mỏi mệt
Mà không một lần bỏ quên hết…vì nhau…
Đã quá trễ để làm lại từ đầu
Khi niềm tin chẳng còn như lúc trước
Đời trắng đen làm sao ta biết được
Tình lỡ làng đành chấp nhận mà thôi…
Ngày hôm nay vẫn chỉ một bầu trời
Nhưng em đã không nhìn về tôi nữa
Thế giới này như chia thành hai nửa
Tôi và em ở hai hướng không cùng…
Đôi dòng lệ chảy xuống quá lưng chừng
Lại thấm vào nỗi niềm tan biến mất
Em hiểu chăng cơn đau tình chân thật
Dày vò nhau tê tái đến thắt lòng.
Chiều cuối tuần
Hoàng hôn đan sợi tơ vàng
Tà huy trang điểm bóng nàng kiêu sa
Hỏi em tình chưa thiết tha
Mà sao thơ gửi đậm đà hương mê
Gió đưa liễu rủ mây về
Non xa thổn thức lời thề cỏ may
Hạ xưa ươm nắng hàng cây
Đường hoa phượng đỏ ngập dầy lối đi
Chiều lang thang còn nhớ gì
Bến xưa đò cũ lối đi cỏ dầy
Chiều nay ai nhẹ gót hài
Buồn vương màu mắt kéo dài cô liêu
Chiều thứ bảy tặng người yêu
Đau thương hong ngọn gió chiều ước mơ
Sáng chủ nhật ngồi vu vơ
Vài câu lục bát tình thơ cuối tuần
Tình cũ không rủ cũng đến
Em cứ nghĩ anh quên rồi tất cả
Khi tình xưa như chiếc lá héo sầu
Nhưng ai ngờ một thoáng phút gặp nhau
Yêu thương cũ lại bắt đầu trỗi dậy
Nén hờn tủi em giả vờ không thấy
Miệng luôn cười để che đậy buồn vương
Hạnh phúc ơi sao nỡ rẽ lầm đường
Niềm tin nhỏ như khói sương mờ ảo
Công viên vắng anh cùng ai đi dạo
Còn riêng em tự khoác áo cho mình
Mặc người đời nhìn ánh mắt miệt khinh
Anh vẫn thế vướng cuộc tình vụng trộm
Đêm phố hội thơm lừng mùi hương cốm
Một mình em lòng bề bộn tơ vò
Chẳng lẽ nào từ một đống tàn tro
Vụt thành lửa thiêu con đò hạnh phúc
Em cố gắng không để mình ngã gục
Nhưng đớn đau nghe từng khúc rã rời
Muốn nhấn chìm tất cả xuống đáy khơi
Người tình cũ không gọi mời…cũng đến.
Đi tìm câu thơ cũ
Đã bao lần em định viết cho anh
Vần thơ nhỏ dụm dành bao nỗi nhớ
Từng câu chữ đẫm niềm thương nức nở
Mang bóng hình ở đợ mãi trong tim
Từng canh thâu khơi kí ức em tìm
Bao kỷ niệm khắc ghim trong tiềm thức
Em nuối tiếc tháng ngày ta có được
Phút ngọt ngào mơ ước mãi bên nhau
Hỏi vì đâu câu ước hẹn phai màu
Con đường cũ chẳng cùng nhau chung bước
Đâu còn nữa bàn tay nào quen thuộc
Dắt nhau vào mộng ước cuối chiều Thu…
Chỉ còn đây góc phố đượm sương mù
Giờ xa cách lời ru nào ở lại
Từng ngõ nhỏ thân quen giờ xa ngái
Tiếng yêu đầu còn mãi phải không anh?
Vần thơ xưa em gói lại để dành…
Nặng lòng với chốn xưa
Ta rất muốn về thăm lại chốn xưa
Bởi tất thảy ký ức vừa mới hiện
Dòng sông quê, con đò ai đưa tiễn
Một chiều nao…sao lưu luyến vô cùng!
Đã lâu rồi…mình chẳng lối đi chung
Vì chữ duyên đã quay lưng với nợ
Nhưng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớ
Khi chúng mình đâu còn ở bên nhau.
Lời hẹn xưa…đợi nhé…đến thu sau
Thăm nơi ấy như lần đầu gặp gỡ
Tình đang thắm mà sao ai đã nỡ
Bỏ câu thề…để dang dở phôi phai.
Ta sẽ trở về nơi đó nay mai
Cho dù người đã đổi thay khác trước
Bởi chính ta cũng không sao hiểu được
Vì lẽ gì chẳng cất bước sang ngang ?
Nhớ em
Những khi buồn…trong lòng
Anh lại nhớ đến em
Trong con tim băng giá
Chợt về bao kỷ niệm
Từ ngày cách xa em
Là bao ngày thương nhớ
Tình yêu ngỡ phai nhoà
Mà sao còn chan chứa
Từ ngày không gặp nữa
Biết em giờ ra sao
Hạnh phúc hay khổ đau
Yêu người ta thế nào
Tình như cơn mưa rào
Chợt đến…rồi chợt đi
Khi đến thì vui lắm
Xa rồi…lệ tràn mi
Từ ngày em ra đi
Anh ôm niềm cay đắng
Rồi những khi buồn sầu
lại thương nhớ mênh mang…!
Người yêu cũ
Có phải em giờ là người yêu cũ?
Kí ức nào nay đã phủ rêu xanh
Anh vẫn thế vui đùa cùng tình mới
Rất ngọt ngào đâu còn nữa cho em
Có phải em giờ là người yêu cũ?
Bàn tay anh giờ ấp ủ tay ai?
Những kỉ niệm theo năm tháng phôi phai
Cố gượng cười ta thành người xa lạ
Có phải em sẽ mãi là người cũ?
Chẳng bao giờ sự thật đó là mơ
Đời bơ vơ đưa em về quá khứ
Thuở ban đầu ta chẳng thuộc về nhau.
Tình thơ
Chợt nhớ tình xưa quyết định ngay.
Nhanh chân vội đến HỘI-AN này.
Nhà xưa hè cũ còn nguyên đó.
Chỉ có người yêu vắng ở đây.
Chẳng ngại mồ hôi đang thấm mệt.
Thế-Nhân vất vả buổi trưa nay.
Mong sao gặp được người yêu cũ.
Cho thỏa lòng thôi bớt đắm say.
Gác trọ đêm nay chỉ một mình.
Anh ngồi đón đợi ánh bình minh.
Bên đường ăn sáng cho qua bữa.
Lặng lẽ băng qua đến xóm Đình.
Có phải giờ này em thức giấc.
Hay tin anh đến giận hay khinh.
Cho anh nhận lỗi thương anh nhé.
Vì nhớ thương em phải lụy tình.
Phố Hội anh về vắng bóng em.
Ghé thăm nhà cũ nắng vươn thềm.
Hè xưa nơi ấy hai ta đứng.
Quấn quýt bên nhau tận nữa đêm.
Nước mắt bờ mi em tặng gởi.
Cho anh tất cả trái tim em.
Giờ đây tìm lại đâu còn nữa.
Rối loạn hồn anh tim nát thêm.
Vội vã vào nhà hỏi BÍCH ANH.
BÍCH ANH cho biết BÍCH TRÂM lành.
Bây giờ chị ấy chồng con đủ.
Nội-Ngoại xưng hô đúng chức danh.
Ấy thế làm sao anh gặp được.
Nhờ em định liệu giúp dùm anh.
Mồng ba trở lại đây anh nhé.
Khấn vái cha về chỉ hộ anh.
Đúng hẹn mồng ba tháng giỗ cha.
Anh về gặp lúc có em qua.
Gia đinh sum họp riêng anh lẻ.
Khách khứa chung vui cã một nhà
Cách biệt lâu rồi nay mới gặp.
Em đừng hờn dỗi tội anh nha.
Ngày mai nửa buổi chia tay tiếp.
ĐÀ NẴNG – SÀI GÒN cách biệt xa.
Nhớ người cũ
Những lúc buồn em lại nhớ đến anh
Dù đã dặn lòng …phải quên đi…đừng nhớ
Anh chẳng thể nào là của em được nữa
Nhung nhớ nhiều…cũng có nghĩa gì đâu
Có lẽ chẳng bao giờ anh nhớ đến em đâu
Chuyện chúng mình đã quá lâu rồi anh nhỉ
Em yếu mềm nên cứ nhớ những điều cũ kỹ
Đàn bà mà …hay cả nghĩ anh ơi
Anh bây giờ của người khác mất rồi
Cũng như em …đã có nơi yên ấm
Nhưng thật lòng… em nhớ anh nhiều lắm
Dù trăm ngàn lần đã cố gắng để quên
Biết vậy là có lỗi với chồng em
Bên anh ấy …vẫn không quên người cũ
Phải làm sao hả anh …để trái tim đừng nhắc nhủ
Yên phận bên chồng …và không nhớ đến anh.
Những bài thơ nhớ người yêu cũ 2 câu
Đừng bỏ qua các bài thơ ngắn gọn về NYC và nỗi nhớ mong, đau xót khi phải chia xa:
1.
Có khi nào anh còn nhớ đến em,
Về những giấc mộng xanh và bao mơ ước.
Dù biết rằng đôi ta đã rẽ bước,
Bên người mới anh có thật sự vui không?
2.
Có khi nào trong những giấc mơ,
Anh vẫn nhớ mối tình ngây thơ dại.
3.
Tim vẫn giữ một tình yêu đong đầy,
Thời gian dài, câu thề còn giữ mãi?
4.
Bao lâu rồi vẫn nhớ về người,
Yêu thương, ngậm ngùi mà vẫn da diết.
5.
Người đi rồi bỏ lại trái tim yêu,
Bỏ lại em với bao nỗi nhớ mong.
Khi duyên tình tan vỡ,
Dưới mưa thu, tiếng nức nở nghẹn ngào.
6.
Ngày hôm nay bầu trời vẫn như xưa,
Nhưng em đã không còn nhìn về tôi.
7.
Xa nhau rồi nhưng lòng vẫn còn yêu,
Lặng lẽ trong những chiều đầy gió.
8.
Có một người em bỏ lại sau lưng,
Thầm lặng đếm từng mùa thương nhớ.
9.
Đối diện nhau, cả hai đứa bâng khuâng,
Không ai nói, chỉ lặng nhìn nhau.
10.
Nhớ về người trong khoảng thời gian qua,
Đôi lúc muốn gặp gỡ hai ta.
Nhưng nghĩ mình đã không duyên nợ,
Khẽ mỉm cười, tình dang dở khó phai.
11.
Có một người chỉ để nhớ mà thôi,
Dấu vào tim, chẳng nửa lời than trách.
12.
Ta nhìn nhau mà hồn như ngây dại,
Kỷ niệm nào vẫn còn ghi trong tim?
13.
Bên anh bây giờ là người khác,
Chuyện tình mình như gió thoảng qua.
14.
Hạnh phúc xưa bây giờ còn đâu nữa,
Nghịch hướng đời, hai đứa ngược lối đi.
15.
Giọt lệ tình có lẽ cũng đã vơi,
Không muốn nhớ về cái thời xa vắng.
16.
Nhớ về người cũ còn thương,
Tình yêu khờ dại vẫn vương đến giờ.
17.
Anh bỏ em đi như mây xa gió,
Tình yêu còn đó nhưng chẳng thể thành hình.
18.
Đợi anh tháng tháng, ngày ngày,
Chẳng ngờ anh đã sớm chiều cùng ai.
19.
Em nhớ anh như bến nhớ thuyền,
Bến không ngờ thuyền đi mãi không về.
20.
Từ khi em bước theo chồng,
Quên đi những ngày tháng ấm nồng bên anh.
Thơ về người yêu cũ hài hước
Không phải lúc nào NYC cũng là chủ đề cấm kỵ khiến con người buồn bã, vẫn sẽ có những lúc bạn phải bật cười vì NYC qua những câu thơ sau:
1.
Giữa thế giới rộng lớn này,
Giữa dòng người qua lại,
Em vô tình gặp anh,
Nhưng ta lướt qua như người xa lạ.
Đột nhiên dòng lệ chợt tuôn rơi,
Có phải do quá khứ hay chỉ là ngẫu nhiên?
2.
Dòng tâm tư gửi lên trang giấy,
Người yêu hỡi! Em có hay biết,
Một phút vắng em, lòng anh biết mấy buồn,
Cuộc đời trở nên vô nghĩa khi thiếu em.
3.
Tôi nhớ một người chẳng nhớ tôi,
Nhớ ánh mắt ấy cùng bờ môi.
Chắc giờ này, nơi xa xôi đó,
Em đã có ai khác rồi.
Chôn chặt tình này, chẳng thể nói,
Giữ trong tâm thôi.
Mặc kệ người đời gọi tôi ngốc,
Vẫn yêu em, chẳng màng miệng đời.
4.
Rượu đắng, rượu cay, rượu rồi cũng hết,
Người hứa, người thề, người rồi cũng quên.
Hoa thơm, hoa đẹp, hoa rồi cũng tàn,
Tình sâu, tình nặng, tình rồi cũng tan.
Tình yêu như cái chai,
Rót mãi cũng hết, ai cũng thèm.
Tình yêu như chiếc bút chì,
Lâu lâu không gọt… tức thì vứt đi.
5.
Anh bật khóc vì thấy mình vô dụng,
Bàn tay gầy không đủ để em yêu.
Mắt ướt đẫm nhìn tình rơi lệ,
Hận vì nghèo không có được tình em.
6.
Nay nhìn lạ quá, không nhận ra,
Chào em, giờ đã là vợ người ta.
Đã bao năm rồi không gặp mặt,
Em giờ đã khác, chẳng còn như xưa.
Lâu rồi không nhắc lại chuyện xưa,
Tình cờ gặp em vào buổi chiều mưa.
Ký ức ngày nào chợt ùa về,
Đong đầy nỗi nhớ chẳng chứa vừa.
Giáp mặt mỉm cười chào e thẹn,
Em giờ có vẻ đang ấm êm.
Tay người đang nắm bàn tay ấy,
Kỷ niệm ngày xưa nhớ hay quên…
Thôi chào em nhé, vợ người ta,
Nhanh chân lẹ bước cho vội qua.
Sợ em thấy anh còn đơn chiếc,
Em lại chạnh lòng lại xót xa.
Thơ tình gặp lại người yêu cũ cực buồn
Gặp nhau rồi thật khó lìa xa, nếu một ngày bạn vô tình gặp lại người từng thương giữa dòng đời tấp nập thì mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào? Cùng theo dõi các vần thơ sau:
Chờ đợi
Một buổi hoa tàn theo lá bay
Tôi ghé về đây góc phố này
Năm tháng ướm màu trên sắc cỏ
Nỗi niềm theo gió hát tìm mây
Chắc cũng lâu rồi từ độ ấy
Cô chẳng về đây với vấn vương?
Không dành cho nhau lời sau cuối,
Có chi cô hỡi chuyện đời thường
Tôi đã dặn lòng không trở lại
Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly
Gặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,
Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?
Con đường trơ trọi chờ rêu phủ
Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời
Hồn tôi lạc giữa ngàn con sóng
Chiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi
Gặp lại người xưa
Thật tình cờ tôi gặp lại người xưa
Anh gọi nhẹ…tôi thưa..trong bối rối
Ngày chia tay, câu từ ly nói vội…
Anh lên đường lúc trời tối bủa vây
Mười năm qua nhìn anh vẫn hao gầy
Vẫn điềm đạm như trước đây tôi biết
Gặp lại anh, tôi vui mừng khôn xiết
Mà tình duyên..nay cách biệt hai đường
Kí ức nào gợi lại những yêu thương
Anh vẫn vậy, vẫn đời thường độc bước
Chúng tôi bên nhau chẳng hề nói được
Chỉ âm thầm tiếc ngày trước mất nhau
Đứng bên anh, tôi ghé tựa mái đầu
Anh nhỏ nhẹ hỏi câu..em ổn chứ..?
Chợt trong tôi trào dâng ngập quá khứ
Rưng rưng hoài..mà do dự..nhìn anh.
Giọt đắng
Thôi . Thôi nhé cuộc đời là thế đó
Tự trách mình sao lại gửi lầm nơi
Đã lỡ sinh ra dới một góc trời
Phải hiểu được đâu là nơi bến lặng
Khỏi ngậm ngùi nhâm nhi cùng vị đắng
Đắng bờ môi hay đắng ở con tim
Khói lam chiều che phủ một đồi sim
Người yêu củ đã im lìm khuất bóng
Tự xoá tan bao nhiêu điều ước vọng
Em là em tôi mãi sẽ là tôi
Cuộc tình này có phải lúc chia phôi
Tôi nhớ mãi từng lời em thủ thỉ
Rằng đôi ta trọn đời luôn chung thủy
Một kiếp người ta luôn mải cùng nhau
Lời là lời hiện thực một niềm đau
Em ngoảnh mặt quay đi về hướng khác
Em tình bạc hay em vì tiền bạc
Hảy nói đi dù vẫn biết dối lòng
Tôi bước đi một đời kẻ thong dong
Cầu trời phật mong rằng.Em hạnh phúc .
Bến sông xưa
Bến sông xưa em quay về thủa ấy
Mối tình đầu sóng dậy cứ xôn xao
Ánh tà dương tha thiết của hôm nào
Cứ rạo rực bên tim khi chiều xuống
Gió vô tình vân vê bờ vai tím
Giọt thẩn thờ sương nhẹ cứ rơi
Xem thêm : Những câu thơ thất tình ngắn (2 – 4 câu) cực buồn
Thuyền xa rồi nơi ấy bến chơi vơi
Hoàng hôn tím cả khung trời nhung nhớ
Anh – thuyền lớn muốn tìm con sóng cả
Muốn vươn khơi với biển biếc trời xa
Bến sông quê để em mãi đợi chờ
Bao con nước lớn ròng miên man nhớ
Em mong lắm được chìm trong hơi thở
Một bờ vai để tựa mỗi đêm đông
Một đôi tay đang siết chặt vào lòng
Ôi tất cả chỉ còn là mộng ảo !
Ngày mai đây em trở thành dâu thảo
Pháo đỏ rượu hồng chờ đó trước hiên
Lên xe hoa em thầm nhớ gọi tên
Người yêu cũ xin đừng buồn em nhé!
Thơ tặng người yêu đi lấy chồng, lấy vợ
Dưới đây là tổng hợp những câu thơ chúc người yêu cũ hạnh phúc khi lấy chồng, lấy vợ bạn không thể bỏ qua:
Hai người cũ
Khi em lên xe hoa anh không là chú rể,
Đâu dám đến gần dù chỉ để nhìn nhau!
Hai trái tim cùng nhức nhối thương đau,
Hai đời sống giờ khác màu khác sắc!
Ngày anh cưới vợ về, em xa xa cúi mặt,
Anh quay nhìn mà đau thắt tim gan!
Sống bên nhau chỉ là phút mơ màng,
Mình đâu thể phụ phàng người bên cạnh!
Anh và em ta không là thần thánh,
Đôi lúc yếu lòng trước sức mạnh tình yêu!
Anh nhớ em , em cũng nhớ thật nhiều,
Dù mình biết đó là điều lầm lỗi!
Chưa bao giờ em thấy mình tiếc hối,
Vì ngày xưa em đã vội lấy chồng!
Với chồng con em lo lắng một lòng,
Thì nhung nhớ được không người xưa cũ?
Với gia đình anh luôn luôn tự nhủ,
Phải hết lòng gìn giữ gia cang!
Mà trong tim kỷ niệm cứ âm vang,
Cứ đôi lúc xốn xang hình ảnh cũ!
Hãy cùng anh nắm tay đi tự thú,
Xin ông trời tha thứ tội yêu nhau!
Xin tình yêu bớt chút nghĩa thương đau,
Xin nhân thế trước sau cùng chia sẻ!
Hãy là anh của ngày xưa mạnh mẽ!
Hãy là em vui vẻ nét thiên thần!
Đường đời nhau đôi lúc thấy mỏi chân,
Ta dừng lại nhớ một lần kỷ niệm!
Buông bỏ thôi em vì cố tìm cố kiếm,
Mình sẽ làm đời tím một màu tang!
Ngẩng mặt lên—mình hai kẻ đàng hoàng,
Dù đôi phút mơ màng về dĩ vãng!
Chúc anh hạnh phúc
Mỗi đêm về em gặm nhấm cô đơn
Nhớ đến anh tủi hờn thêm chất chứa
Vì yêu anh mà tim em lần lữa
Nửa muốn quên nhưng nửa chẳng muốn rời
Ở bên anh em thiếu vắng nụ cười
Bởi thế gian miệng đời nhiều cay đắng
Cớ sao em để lòng mình mang nặng
Mà khổ đau tâm trí mãi dày vò
Em ước ao được chung bước hẹn hò
Tay nắm tay như bao người nhân thế
Điều giản đơn nhưng nào đâu có dễ
Khi chúng mình chẳng thể thuộc về nhau
Lỗi do em đã là người đến sau
Biết sẽ đau sao để mình lạc lối
Để ngày đêm day dứt mình có tội
Nói sao đây khi lỗi bởi yêu người
Em muốn quên để tìm lại nụ cười
Nên xin người từ nay đừng đến nữa
Anh không thể bên em làm chỗ dựa
Thì lời yêu anh hứa để làm gì
Anh về rồi em sẽ cố quên đi
Anh lại vui bên những gì đang có
Dẫu xa anh xé lòng con tim nhỏ
Lỡ yêu rồi đâu dễ để mà quên
Nhưng em vì không muốn phải khổ thêm
Muốn cho anh ấm êm bên người ấy
Trước mắt em dù buồn đau đến mấy
Nhưng thời gian vết thương cũ sẽ lành .
Dù có buồn em vẫn chúc cho anh
Với tất cả chân thành em vốn có
Anh sẽ vui bên gia đình bé nhỏ
Hạnh phúc tròn dù nơi đó không em.
Đám cưới
Hôm nay đám cưới người ta
Tôi cũng đến dự nhưng là khách thôi
Tách trà bung khói em mời
Trong làn hư ảo em cười thật xinh…
Đĩa hạt dưa đỏ thắm tình
Lại thêm thuốc kẹo mời anh ngọt ngào
Nhưng tôi thấy lạ làm sao
Bàn tay run nhẹ nép vào bàn tay…
Thầm yêu em đã bao ngày
Nhưng không giám ngỏ giờ này mất em
Trong giây phút thoáng lặng im
Tôi cười cho nhạt nỗi niềm trong tôi…
Mai em đã có chồng rồi
Mai tôi thành kẻ mồ côi cuộc tình
Thôi thì như kiếp lục bình
Mặc cho con nước mang mình về đâu…
Yêu người mà chẳng có nhau
Vì không dám tỏ một câu với người
Nên rằng đám cưới thật vui
Mà sao tôi lại ngậm ngùi xót xa…
Bởi nay đám cưới người ta
Nhưng tên chú rể phải là tôi đâu
Hai người họ đã yêu nhau
Còn tôi một kẻ yêu sau hai người…
Bài thơ tôi tặng em tôi
Mấy câu mấy chữ mấy lời chia xa
Hôm nay đám cưới người ta
Chúc em hạnh phúc chan hòa yên vui.
Lời ru con của người yêu cũ
Dừng chân bất chợt, lắng nghe
Tiếng ru mới mẻ gọi về xa xôi
Điệu ru quen thuộc bao đời
Mà xao xuyến mãi bồi hồi tiếng ru
Một thời thân thiết dạo xưa
Người con gái ấy bây giờ ru đây
Tròng trành tiếng gió gọi mây
Nửa ru bé ngủ, nửa lay gọi lòng
Con thuyền nói với dòng sông
Cánh cò nói với mênh mông nắng chiều
Thời gian nói với tình yêu
Buồn vui lại nói những điều buồn vui
Xin đừng ai nữa như tôi
Chuyện không đâu để bùi ngùi tháng năm
Hẳn như cách trở xa xăm
Thì tôi ru khẽ, ru thầm cùng em
Ngủ yên, cho bé ngủ yên
Và người cha ấy vững bên chiến hào
Qua bao sông rộng núi cao
Tiếng ru dẫu ở nơi nào cũng thương
Chẳng làm con nhện tơ vương
Bao con đường vẫn một đường quanh nôi
Lời ru như lửa bừng soi
Bên nhau ấm những cuộc đời chia xa
Để lòng mãi mãi thiết tha
Dẫu cho ai đó vượt qua chính mình.
Nhìn mưa chợt thấy cô liêu
Mưa là nước mắt của trời.
Tiếc thương tình cũ của tôi với nàng.
Từ ngày em bước sang ngang.
Trời buồn trời khóc nắng vàng còn đâu.
Em đi bỏ lại sông sâu.
Hoàng hôn tím biếc nỗi sầu giăng giăng.
Còn tôi cắt nửa vầng trăng.
Gửi em một nửa trong lòng nát tan.
Em mang theo ánh trăng vàng.
Tôi cô đơn với bẽ bàng sông quê.
Đêm đêm vớt ánh trăng thề.
Vớt hoài không thấy, thấy tê tái lòng.
Em đi còn nhớ hay không.
Ngọt ngào say đắm tình nồng năm xưa.
Những chiều ta đứng dưới mưa.
Mặc cho ướt áo anh đưa em về.
Nụ hôn đắm đuối say mê.
Trong mưa em nói lời thề mãi yêu.
Giờ đây tóc đã muối tiêu.
Nhìn mưa chợt thấy cô liêu nhớ người.
Nhớ ngời
Chiều nghiêng ngã bóng về tây..
Người qua kẻ lại chốn này chờ ai..
Nắng chiều.nhạt úa tàn phai.
Nhớ về kỷ niệm miệt mài đứng trông..
Giờ người đã bước theo chồng
Bỏ tôi.lạc lõng giữa dòng biển khơi..
Lặng nhìn mây nước buông trôi.
Nhớ hoài những buổi chiều ngồi bên nhau..
Giờ đây chắc đã nhạt màu
Nên người quên hẳn thuở nào chung đôi.
Chiều nghiêng bóng ngã lưng đồi
Bâng khuâng nổi nhớ mình tôi chốn này..
Em quên rồi
Ru mảnh hồn quay về miền ký ức
Nhưng bây giờ em chẳng khóc đâu anh
Chỉ thấy hơi nhói lên trong lồng ngực
Một chút thôi bởi dạ vẫn chưa đành
Ngày hôm ấy ngày tình mình rẽ lối
Anh đi rồi còn em với niềm đau
Trách người sao nỡ đành quay bước vội
Bỏ lại đây mảnh tình đã nát nhàu
Em đã cố nguyện cầu anh trở lại
Đã ngóng trông đã chờ đợi anh về
Dù em biết như vậy là khờ dại
Nhưng lòng này vẫn đắm giữa cơn mê
Từng ngày dài lê thê em cứ bước
Chỉ một mình chẳng ước cũng chẳng mơ
Bao lần em cố quên mà không được
Những nỗi niềm đành viết gửi vào thơ
Bao người đến rồi đi như cơn gió
Em thờ ơ chẳng nhớ chẳng thương gì
Bởi vết thương còn hoen màu máu đỏ
Mất anh rồi em hoá kẻ khờ si
Rồi hôm nay lúc bất chi bất giác
Chợt nhớ về những khoảnh khắc mộng mơ
Em buông trôi để mảnh hồn đi lạc
Bỗng nhận ra hình anh cũng đã mờ.
Em đã từng
Em đã từng là cô gái anh yêu
Từng được anh nuông chiều nên ương bướng
Lúc trẻ con lúc trưởng thành không tưởng
Lúc vui cười lúc lại vướng lệ châu
Những ngày vui hay những lúc buồn sầu
Đã có anh cho dựa đầu mà khóc
Lúc em ốm toàn thân em mệt nhọc
Anh cạnh bên ôm bé ngốc vào lòng
Nhưng giờ đây hạnh phúc ấy còn không
Hay quanh quẩn là hư không mờ mịt
Anh nói rằng em dại khờ trẻ nít
Anh thương mà em có biết được đâu
Đó là anh người yêu thủa ban đầu
Giờ xa lắm nát nhàu trong ký ức
Còn bây giờ em trở về hiện thực
Không còn anh trong những lúc dỗi hờn
Em quen rồi cuộc sống với cô đơn
Hình bóng cũ vẫn chập chờn đâu đó
Chuyện yêu đương em dường như buông bỏ
Đêm lạnh lòng qua con phố không tên.
Thơ khịa người yêu cũ cực “đã”
Nếu vẫn căm ghét EX vì những chuyện tồi tệ mà người đó đã làm thì bạn còn chần chờ gì mà không bỏ túi ngay tập thơ chửi người yêu cũ cực thấm thía, thâm sâu sau đây:
1.
Trên mạng xã hội, mọi thứ chỉ là ảo
Giữa cơn bão giông, trở về với số không!
2.
Chúc em bên người ấy, dốc cạn ly rượu
Mỉm cười vì thằng đó kém cỏi hơn anh!
3.
Có người nhớ, còn ta thì vẫn nhớ
Mắt và môi như còn vương vấn
Nơi xa ấy, em có thương ai khác?
Tình cảm này, chỉ giữ trong lòng thôi.
4.
Người yêu hoa, trồng hoa, hoa chẳng nở
Kẻ vô tâm lại khiến hoa nở xanh
Người yêu em chân thành nhưng bị vứt bỏ
Kẻ bạc tình, em lại trao thân dễ dàng
Dù không bên nhau, vẫn chúc một lời
Chúc anh bên người kia, gặp sóng gió mãi không yên!
5.
Đừng so sánh em với người khác
Người đó là kẻ chẳng ra gì, em là người
Đừng cười khi nghe những điều ấy
Vì anh và người đó đều không tốt.
6.
Nói yêu rồi lại đi với kẻ khác
Làm tim đau, lại xin lỗi không đủ
Nơi tôi không có lòng vị tha
Rạch tim sâu, rồi chỉ khâu bằng lời xin lỗi
Nếu xin lỗi đủ, thì đâu cần tù tội
Em không phải trò đùa hay công thức
Em cứng cỏi, còn cô ấy yếu mềm
Anh nhìn nụ cười em, rồi trao em hạnh phúc.
7.
Xăm trổ không thể hiện bản lĩnh
Ăn mặc kín đáo chưa chắc đã hiền lành
Tiền bạc tiêu tan, tư tưởng hèn mọn
Tiến đến cái chết tự vẫn
Hãy yêu một người vì bạn mà làm tất cả
Đừng yêu kẻ chỉ biết nói về tương lai
Mất một tình yêu – tôi chịu đựng được
Mất một bản tính – tôi sẽ mạnh mẽ hơn
Mất một người yêu – tôi sẽ tự do.
8.
Anh đi với người khác, em tìm một thay thế
Đừng trách em thay đổi nhanh chóng
Em chỉ là bài học của anh thôi
Yêu nhau đòi hỏi, anh lại bỏ đi
Yêu anh hết lòng, anh phản bội
Yêu anh sâu đậm, kết quả ra sao?
Em là đồ bỏ nhưng là khát khao của người khác
Anh vứt tình cảm, người khác sẽ tiếp nhận
Yêu thì yêu, chán thì bỏ
Lôi thôi thì thôi!
9.
Áo xưa giờ nằm trong ngăn tủ
Vành xe cũ bán đi buổi chợ chiều
Vườn hoa héo tàn, cành hoa trắng
Thằng khờ này cũng hết tình thủy chung
Ước mơ một nơi đầy cỏ xanh
Một vùng rộng lớn xanh mướt
Một dãy núi trồng đầy cây gia vị
Một dòng sông chan chứa rượu
Để anh luyện tập và quên hình bóng em
Xem thêm : Thơ nhớ người yêu xa, đêm không ngủ được (2 – 4 câu)
Buồn cho số phận “kẻ thứ ba”,
Dù đến trước hay sau vẫn chỉ là kẻ lỡ
Tình yêu trao đi không tiếc nuối
Vì sao lại phụ “kẻ thứ ba”?
10.
Cô gái xinh đẹp, em biết không?
Nụ cười em rực rỡ như ánh mặt trời
Tuổi trẻ chỉ có một, không thể quay lại
Em biết mà sao vẫn làm sai?
Nhiều chàng trai vì em mà điên dại
Sao em lại phí hoài tuổi thanh xuân?
Dù biết yêu đầy gian truân
Em đã trao yêu không đúng lúc
Không đúng nơi, điều đó không may
Người ta không phải của em.
Trái tim em có nghĩ về điều đó không?
Tình yêu có phải là chân thành?
Hay chỉ là sự chia tay vội vã
Để lại em với nỗi cô đơn.
Cô gái ơi, có đau đớn nào hơn
Khi người ra đi để lại thương tổn
Vết thương sẽ lành nhưng có như trước?
Nếu tình yêu bền lâu và chân chính
Đến bên nhau không toan tính
Ôi tuyệt vời, có phải không em?
Cô gái ơi, em có thể chịu đựng?
Tình yêu có ích kỷ, em có chắc?
Có thể bỏ qua tất cả không?
Là tình nhân, xã hội sẽ như thế
Dù em có tử tế, vẫn bị cười nhạo!
Cuộc tình như trò chơi phân thắng bại
Lỡ yêu, đừng quá dại dột
Cuối cùng, thất bại chính là em!
Những bài thơ lụy người yêu cũ
Trong trường hợp vẫn chưa thể quên người ấy, thì những bài thơ tình gửi người yêu cũ là lựa chọn hoàn hảo cho bạn:
Có một người
Có một người em bỏ lại sau lưng
Luôn thầm lặng đếm từng mùa thương nhớ
Có một người tuy bây giờ đã cũ
Vẫn chưa quên em dù chỉ một ngày…
Có một người trên phố nhỏ chiều nay
Ướt lạnh khi cơn mưa tình chợt đến
Mắt dưng dưng tâm hồn nghe bịn rịn
Ôm cô đơn rao bán giữa chợ đời…
Có một người chỉ để nhớ mà thôi
Dấu vào tim chẳng nửa lời than trách
Người đến đi không phân bua biện bạch
Áo cũ rồi em trút bỏ vô tâm…
Có một người như cái bóng âm thầm
Dõi theo em từng ngày trong xa vắng
Có một người chỉ biết đau thầm lặng
Yêu em nhiều nhưng câm nín xót xa…
Có một người em từng đã bước qua
Nghe hờ hững như là không quen biết
Đi bên ai em lạnh lùng giống hệt
Như người dưng chưa gặp gỡ bao giờ…
Có một người từng khóc cả trong mơ
Môi mấp máy gọi em không thành tiếng
Nụ cười em nở đầy trời kỷ niệm
Mà muôn đời ai đó chẳng thể quên…
Có một người chẳng phải của riêng em
Nhưng chỉ nhìn về mình em duy nhất
Em đã buông…em buông bàn tay thật
Em vô tình nên mãi mãi mất nhau.
Xin trả lại
Ta gom hết những yêu thương vụn vỡ
Ghép thành vần để gửi tặng cho ai
Người làm tôi thao thức những canh dài
Bao năm chẳng nhạt phai hình bóng ấy
Tôi gom hết niềm yêu thương sầu lắng
Đã theo tôi hai mươi mấy năm trường
Trả cho người dù đã hết yêu thương
Vẫn đọng lại một nỗi niềm chôn dấu
Tôi gom hết mối tình đầu khờ khạo
Kẻ si tình thường ôm mãi niềm đau
Em và tôi giờ ngược hướng đường đời
Xin trả lại hết cho người tình cũ
Bao khát vọng yêu thương ngày xưa đó
Nay chỉ là những ảo ảnh hư vô
Người ra đi từ ngày ấy đến giờ
Chắc có lẽ đã không còn nhung nhớ
Tôi gom hết những niềm đau ngày cũ
Trả cho người để tìm lại yêu thương !
Viết cho người cũ
Có những điều không thể nói cùng nhau
Nên cứ mãi nặng lòng như thế đó
Người ra đi. Và trái tim bỏ ngỏ
Hư ảo tình buồn xa vắng tựa trăm năm…
Kỷ niệm là gì ? Đôi lúc phải khóc thầm
Khi chạnh nhớ vòng tay ngày xưa cũ
Hoa tím tơi bời trong màn mưa cuối vụ
Mình chia tay như chưa gặp bao giờ .
Khát vọng mệt nhoài. Vỡ vụn những ước mơ
Lòng tan nát – khu vườn sau cơn bão
Em lắng nghe tiếng thở dài cao ngạo
Thấy thương mình như con sóng cô đơn…
Gửi người yêu cũ
Em có còn đọc lại những vần thơ
Anh đã viết tặng riêng em ngày trước
Những vần thơ cháy bỏng niềm mơ ước
Về một tình yêu không thể chia ly…!
Thế mà rồi em vẫn ra đi
Bỏ lại đời anh bao niềm tê tái
Dù hiểu tình yêu không bao giờ trở lại
Mà đến giờ vẫn ôm mãi mộng xưa.
Xa em rồi anh vẫn làm thơ
Những câu thơ không còn hay như trước
Bởi một lẽ giản đơn em cũng biết
Thơ không em – thơ viết vô hồn.
Nhớ người cũ
Những lúc buồn em lại nhớ đến anh
Dù đã dặn lòng …phải quên đi…đừng nhớ
Anh chẳng thể nào là của em được nữa
Nhung nhớ nhiều…cũng có nghĩa gì đâu
Có lẽ chẳng bao giờ anh nhớ đến em đâu
Chuyện chúng mình đã quá lâu rồi anh nhỉ
Em yếu mềm nên cứ nhớ những điều cũ kỹ
Đàn bà mà …hay cả nghĩ anh ơi
Anh bây giờ của người khác mất rồi
Cũng như em …đã có nơi yên ấm
Nhưng thật lòng… em nhớ anh nhiều lắm
Dù trăm ngàn lần đã cố gắng để quên
Biết vậy là có lỗi với chồng em
Bên anh ấy …vẫn không quên người cũ
Phải làm sao hả anh …để trái tim đừng nhắc nhủ
Yên phận bên chồng …và không nhớ đến anh.
Top những bài thơ người yêu cũ của vợ, của chồng
NYC của vợ, chồng cũng là một chủ đề thú vị trong thơ ca.
Người cũ của chồng
Hôm nay người yêu cũ
Của chồng mình ghé chơi
Mình đi chợ từ sớm
Để trưa làm cơm mời
Chồng bảo: người ấy đẹp
Cỡ… vợ chứ chẳng chơi
Mình tần ngần chải tóc
Mà nghe tim rối bời
Ấy theo chồng xa xứ
Lâu mới về thăm quê
Xuống phi trường ban nãy
Chồng mình đang đón về
Lần đầu tiên giáp mặt
Mình nghe lòng nôn nao
Ấy thiệt là sang trọng
Mình… quê mùa. Ôi chao!
Ấy tặng quà cho mẹ
Cho cha rồi cho mình
Quà cho hai con nhỏ
Phần chồng là… lặng thinh
Mình với ấy dọn cơm
Ríu ran tùm lum chuyện
Chuyện con gái xa quê
Thương cha và nhớ mẹ
Chuyện bầu bí, nuôi con
Chuyện đàn bà… đau đẻ
Tuyệt nhiên chẳng nói gì
Đến tình yêu lúc trẻ
Mình tiễn ấy ra cửa
Chồng kéo túi theo sau
Ấy lên xe, ngoái lại
Mắt “họ” nhìn theo nhau
Mình tự nhiên chết lặng
Nghe trong lòng nhói đau
Chồng gọi dăm ba tiếng
Mãi sau mới gật đầu
Chồng nhìn mình tủm tỉm:
Bé yêu ghen rồi kìa
Vậy mà lâu cứ tưởng
Bé cho chồng ra rìa
Mình lặng thinh phụng phịu
Chồng kéo tay vào nhà
Rồi a lô cho ấy:
“Mai ghé anh nữa nha”
“Vợ anh ghen rồi đó
Trời ơi, cám ơn mà!”
Những phút xao lòng
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, ngày xưa cũng thế
Yêu một cô giờ cô ấy đã có chồng
Có thể vợ mình những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mà mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng !
Ngược chiều yêu
Suốt một đời em làm kẻ đến sau
Vì anh vẫn chẳng nhạt màu tình cũ
Bao năm tháng một nỗi buồn trú ngụ
Dưới mái nhà trong giấc ngủ hàng đêm.
Trăng hắt hiu buông ánh sáng bên thềm
Mình cuối mặt chẳng nói thêm gì nữa
Làm sao biết tình yêu em chọn lựa
Là nỗi hờn sau từng bữa cơm ăn.
Trái tim anh hình bóng cũ in hằn
Em thành vợ có phải chăng duyên số
Vì trời muốn kiếp này em phải khổ
Nên tơ hồng buộc sai chỗ yêu thương.
Suốt một đời em tủi phận má hường
Sắc còn thắm mà lửa hương nguội lạnh
Ước có thể chắp cho mình đôi cánh
Bay khỏi nơi đầy ám ảnh muộn phiền.
Mưa giận hờn trút sầu đắng ngoài hiên
Còn em giận chỉ lặng yên câm nín
Muốn hạnh phúc nên nhủ rằng phải nhịn
Mặc bão lòng giăng ngập kín buồng tim.
Người thứ ba
Em biết không xưa chị cũng như em
Cũng môi son tóc dài và da trắng
Nở nụ cười rạng ngời đầy hoa nắng
Cũng dỗi hờn và nũng nịu bên anh
À… ngày xưa dáng chị cũng mỏng manh
Có lẽ giống như em bây giờ vậy
Nên cũng được anh nâng niu thế ấy
Nguyện một lòng thề sống chết bên nhau
Thời gian rồi cũng thấm thoát trôi mau
Chị và anh cùng sẻ chia ngọt đắng
Hai con thơ lớn lên trong êm ấm
Vì gia đình chị quên cả bản thân
Có đôi khi chị cũng thấy phân vân
Khi muốn chọn cho mình màu áo mới
Nhưng lại thôi … biết sao không em hỡi?
Chị nhủ lòng … ừ… dành để cho anh…
Rồi những lần muốn dạo phố loanh quanh
Nhưng chợt nghĩ bữa cơm chiều chưa vẹn
Nên đành thôi bỏ qua những cuộc hẹn
Trở về nhà cho trọn chữ công dung
Đã bao lâu sống dưới mái nhà chung
Tránh làm sao được lúc hờn khi giận
Rồi thời gian làm mắt nâu da sạm
Vóc dáng giờ cũng chẳng được như xưa
Nên bây giờ em mắt liếc môi đưa
Làm sao anh không xiêu lòng em nhỉ
Nhưng em ơi có khi nào em nghĩ
Nghĩa vợ chồng làm sao dễ rã tan
Còn nếu mà anh rũ bỏ tào khang
Đến với em thì em nên nghĩ lại
Nhan sắc ư… rồi sẽ không tồn tại
Anh lại nhìn về Cô khác xinh hơn
Cứ xem như là chị đến van lơn
Chẳng phải chị đây là người ích kỷ
Nhưng từ khi em cướp đi chồng chị
Chị lo là em sẽ khổ về sau
Nên đành rằng thôi em hãy mau mau
Nhắc với anh … hai con anh đang đợi
Trong giấc mơ con gọi thầm… cha hỡi
Cha đâu rồi… con chờ mãi vòng tay?!
Anh còn nhớ người ấy phải không?
Anh vẫn còn nhung nhớ đến người xưa
Và thổn thức khi cơn mưa chợt đến
Chuyện tình kia khiến tim anh mỏi mệt
Nhưng nỗi niềm đâu quên hết phải không ?!
Anh vẫn nhìn trong khoảng lặng mênh mông
Tìm hình bóng thầm mong người xưa cũ
Bao ngày qua tưởng chừng như đã ngủ
Có ai ngờ…mùa thu đánh thức anh.
Dẫu biết rằng giấc mơ ấy chẳng thành
Sao anh vẫn từng canh đêm thức trắng ?
Tình của anh càng trở nên sâu nặng
Trao về người..để nhận đắng con tim !
Em biết rằng anh mải miết kiếm tìm
Mùa kỷ niệm đã ghim vào khối óc
Có biết không tấm thân anh còi cọc
Cũng chỉ vì lăn lóc khối tình si.
Là em đây…đâu có dám phân bì
Người đến trước…bởi vì em thấu hiểu
Với người ta em trở nên kênh kiệu
Có anh rồi…nhưng liệu có vẹn nguyên ?!
Bởi vì anh vẫn giữ trọn lời nguyền
Với người ấy…dù thuyền quyên…bến lỡ
Dẫu tình xưa đã trở thành dang dở
Để chiều nay nước mắt em nhạt nhòa
Ghen một chút….thì ra anh vẫn nhớ !
Lời kết
Tuyển tập những bài thơ nhớ người yêu cũ hay nhất đã được chia sẻ trong bài viết. Người yêu cũ luôn là “thứ gì đó” khiến chúng ta thổn thức, suy tư hay thậm chí là chán ghét, khinh thường mỗi khi nhớ lại.
Tuy vậy, cái gì cũ là cũ, đừng cố níu kéo hay luyến tiếc khiến bản thân bỏ lỡ những cơ hội tốt hơn trong tương lai.
Nguồn: https://thotinhyeu.com
Danh mục: Thơ mới