Thơ thất tình

Những câu thơ thất tình ngắn (2 – 4 câu) cực buồn

Thơ mới

Thơ thất tình ẩn chứa những cảm xúc đau thương, u buồn khi yêu mà không được yêu. Dù là thơ ngắn, thơ dài đều thể hiện sự nhớ nhung, tuyệt vọng đến bật khóc.

Những câu thơ thất tình hay nhất

Dưới đây là tuyển tập những bài thơ thất tình hay nhất bạn không thể bỏ qua:

Một nửa dại khờ

Hà Nội lạnh run người, đêm cũng chẳng bình yên

Để nỗi nhớ trong anh cứ bừng lên như lửa

Đã bao mùa rồi anh không còn biết nữa

Bởi trong anh duy nhất chỉ còn mùa nhớ mà thôi.

Cái lạnh thấu xương tê tái cả đất trời

Như cộng hưởng khoảng cách kia dày vò trái tim anh em ạ

Ánh đèn đêm ướt nhòe trên mắt lá

Ngóng phía trời Nam…em có biết không em?

Ở nơi em, anh biết mùa xuân cùng nắng vàng đang rực rỡ đan xen

Có lẽ xuân cũng rất thương cái rét ở đầu này nỗi nhớ

Trong giấc mộng chập chờn anh vẫn nghe hơi thở

Là em…là nắng ấm nồng nơi xa ấy phải không?

Thấy em được bình yên vì nắng kia tô má em hồng

Bởi xuân kia mơn man cho làn môi em thắm

Vậy đủ rồi, bởi trong trái tim anh sâu thẳm

Luôn nguyện cầu…

…cho hạnh phúc em thôi.

Ta đã có khoảng thời gian đẹp nhất trong đời

Dẫu nó đã lùi xa vào kỷ niệm.

Nhưng em ạ…

Nó đâu có chịu ngủ yên mà quên đi xao xuyến

Khi mỗi đông về trên phố nhỏ cô đơn.

Bài hát ” chờ đông” vẫn văng vẳng trong hồn

Mình đã hát cùng nhau vui ngày hôn lễ bạn

Bây giờ anh chẳng dám nghe…

bởi mỗi lần nghe là thêm lần con tim vỡ rạn

Nó cứa anh đau….!

Vui đi em với cuộc sống tràn ngập sắc màu

Anh không thể … anh không thể …không thể nào được nữa

Nhưng có lẽ trọn đời này trái tim anh đã chia thành hai nửa

Nửa dại khờ…vẫn mãi mãi theo em!

Có lẽ

Có lẽ duyên chỉ chạm vào nhung nhớ

Không đủ cho ta chữ phận sum vầy

Có lẽ tình chỉ đẹp khi dang dở

Nên cuối cùng ta chọn cách chia tay.

Lau nước mắt đi em, đừng yếu đuối

Chớ nặng lòng bởi những chuyện hợp – tan

Mỉm cười chúc cho nhau một lần cuối

Sống an nhiên, dù có chút muộn màng.

Cảm ơn và xin ngủ ngon, quá khứ !

Cho bông bồ công anh thả về trời

Khép mắt lại tự nhắc mình tha thứ

Bởi từng thương tha thiết một bóng người.

Chia tay, là nông cạn hay sâu sắc ?

Xin thời gian trả lời giúp cho nhau

Chỉ mong mai này ta không nhớ nhắc

Câu hẹn sẽ cạnh bên đến bạc đầu.

Giữa ngột ngạt cái hè oi ả ấy,

Có vệt chiều loang sau ánh mặt trời

Giữa bộn bề tháng năm hanh hao ấy

Còn có một em luôn sống trong tôi.

Khắc Ghi

Sống tốt hơn, chính là câu trả lời cho tất cả.

Thơ thất tình
Chùm thơ thất tình buồn nhất

Quên

Đã lâu rồi, ta bỏ mặc cafe

Quên lang thang những chiều về mưa đổ

Quên những con đường in dấu chân hai đứa

Quên những ngọt ngào… ai đã nỡ đánh rơi

Đã quên rồi.. những ngày tháng chơi vơi

Ta cô đơn giữa khoảng trời nhạt nắng

Sợ nhìn vào những giọt cafe đắng

Tí tách rơi giữa khoảng lặng trầm ngâm

Đã quên rồi ánh mắt ấy..

lặng câm

Hồn chết nửa âm thầm trong thương nhớ

Quên con đường thơm nồng hương hoa sữa

Lá vàng rơi khiến ta lạc bước chân

Ta đã quên, chẳng muốn nhớ lại rằng ..

Đã có một thời, từng yêu người đến thế…!!!

Chẳng thể quên em

Anh chẳng thể nào quên được em đâu

Làm sao quên đây, khi con tim vẫn đêm ngày day dứt nhớ

Dẫu biết rằng duyên tình ta đã lỡ

Sao vẫn hoài thương như cái thuở ban đầu

Nói thật lòng anh chẳng thể quên được em đâu

Chỉ là anh giấu đi những nỗi đau thật sâu trong lồng ngực

Để.. đêm.. hàng đêm cô đơn nghe con tim thốn thức

Thương nhớ vô bờ, giờ cách trở

Còn đâu

Có khi nào em cảm nhận được anh đau..!?

Khi chia tay, em hứa mùa hoa sau gặp lại

Đã mấy mùa hoa, anh ngóng trông trong mỏi mòn khắc khoải

Nhặt xác hoa tàn.. tim nức nở xót xa

Đã khi nào em chợt nhớ về những kỷ niệm của chúng ta

Nhớ về anh… như những ngày xưa em đã từng rất nhớ

Có còn thương anh trong nghẹn ngào nức nở

“Nếu chúng mình cách trở, có nhớ em.!!? ”

Làm sao anh quên khi sợi nhớ cứ dài thêm

Chẳng thể gần bên chỉ hoài thương trăn trở

Lòng ngậm ngùi bởi bóng hình em luôn khắc sâu trong trí nhớ

Đã thương nhiều … sao em nỡ rời xa ..!?

Muốn gặp lại mối tình xưa

Thành phố của mình rộng quá phải không anh?

Từ lúc xa nhau chưa một lần gặp lại

Góc phố thân quen, con đường xưa vẫn vậy

Sao chẳng vô tình chạm phải ánh mắt quen

Em tự hỏi lòng đã thực sự lãng quên

Hay vẫn xót xa về mối tình xưa cũ

Không biết bây giờ anh ấm êm đầy đủ

Hay vẫn một mình kể từ lúc chia xa

Em vẫn mãi là cô gái thích thơ ca

Vẫn ngắm hạt mưa bên ngoài ô cửa sổ

Người đi bên em lâu rồi không còn nữa

Vẫn khắc khoải hoài một thủa đã thương nhau

Mình yêu thật nhiều mà tan vỡ vì đâu

Tại em? Tại anh? Hay tại vì duyên nợ

Cứ ngỡ chúng mình sẽ trở thành chồng vợ

Ai có ngờ đâu xa mãi suốt một đời

Nỗi nhớ ùa về khiến tâm trạng chơi vơi

Đây góc quán quen giữa cơn mưa mùa hạ

Đường phố tan tầm dòng người đang hối hả

Muốn gặp một lần người chưa thể nào quên.

Tuyển tập các bài thơ thất tình ngắn 2 câu

Thơ buồn tình 2 câu tuy ngắn gọn nhưng vẫn thể hiện rõ sự đau khổ, tuyệt vọng khi yêu mà không được yêu:

1.

Bên này trời vẫn đang mưa

Lòng anh vẫn thế, vẫn chưa hết buồn.
2.

Lá trong rừng, lá nhiều vô kể

Người vô tình, đếm xuể không anh?

3.

Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể

Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa?

4.

Người vô tình vẽ hoa, vẽ lá

Tôi đa tình tưởng đấy là mùa xuân.

5.

Lá đa rụng trước sân đình

Người ta không nghĩ tới mình thì thôi.

6.

Thà là độc thân sáng giá

Còn hơn tin vào những lời dối trá khi yêu.

7.

Thế giới của tôi nhìn đâu cũng thấy cậu

Thế giới của cậu, tìm mãi chẳng thấy tôi.

8.

Anh không đủ tỉnh để có thể say

Và không đủ say để ngăn mình nhớ.

9.

Nắng không về nữa, thế là mưa bay

Tớ không chờ nữa, thế là buông tay.

10.

Anh là anh của lưng chừng

Tôi là tôi của đã từng thương anh.

11.

Người là giấc mơ mình chẳng thể có được

Dù đã ngược đường, ngược nắng để yêu thương.

12.

Càng gần thì lại càng xa

Quan tâm nhiều quá người ta lạnh lùng.

13.

Vạn hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ

Những người ta gặp, không người nào là ngẫu nhiên.

14.

Muốn xin một chút thật tình

Ấy mà đổi lại chỉ toàn lặng thinh.

15.

Chút nắng vàng sao làm nên mùa hạ

Chút tình xa lạ sao giữ được người ta.

16.

Ở đâu trăng có nhớ người

Ở đây đang có một người nhớ trăng.

17.

Là ta tự đa tình, tự thương rồi tự nhớ

Là tự ta can cớ, chuốt muộn phiền cho ta.

18.

Em thấy gì khi buổi chiều lạc lõng

Đôi vai gầy không cõng hết cô đơn.

19.

Đêm yên tĩnh em thấy lòng trĩu nặng

Trong tim em sâu đậm bóng hình anh.

20.

Người ơi gặp gỡ làm chi

Trăm năm biết có duyên gì hay không.

21.

Một bông hoa không tôn thờ hai chủ
Một con người không ấp ủ hai tim

22.

Lúc yêu thương, lúc giả dối
Thôi tôi mở lối cho người bước đi.

23.

Mười ngón tay không ôm nổi muộn phiền
Em đừng buồn, em đáng được bình yên.

24.

Tuyết tan, mưa tạnh, hoa tàn
Nắng tắt, đêm trôi, lòng người thay đổi.

25.

Trăm năm chết bởi chữ tình
Sinh lòng thù hận cũng vì chữ yêu.

26.

Ta mang cả tình yêu chân thật nhất
Trao cho người để đổi một niềm đau.

27.

Dù trong lòng nỗi đau đang giằng xé
Phải kìm lòng… và mạnh mẽ buông tay.

28.

Hạnh phúc của ta phải do ta chọn lựa
Đừng làm khổ mình nếu lòng đã hết yêu.

29.

Dòng nước mắt đã ghi trên mí mắt
Nỗi cô đơn đã in dấu trong lòng.

30.

Trả lại nhé những khoảnh khắc ngọt ngào
Em và tôi thành người dưng xa lạ.

31.

Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau.

32.

Đôi khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.

33.

Kể từ đây mình thành người xa lạ
Bước ngược đường nên hóa những người dưng.

34.

Từ bây giờ giữa mênh mông gió lộng
Ta một đường ngược hướng chẳng bên nhau.

35.

Cuối cùng rồi tất cả chẳng còn chung
Đã chia cắt nửa vùng trời hoài niệm.

36.

Anh đem thương nhớ ươm trong gió
Ngàn dặm, em không lạc lối về.

37.

Sớm vọng mặt đất thương xanh núi
Chiều lộng chân mây nhớ tím trời.

38.

Vùi chôn đi một bóng hình
Bao năm đeo đẳng làm mình khổ đau.
39.

Nắng chiều một bóng tha hương
Lá rơi nhè nhẹ người thương nhớ người.

40.

Trăng đã ngủ xin đừng đánh thức
Tình đã chết đừng nhắc lại thêm đau.

Tuyển tập thơ thất tình 4 câu

Những bài thơ lụy tình 4 câu khắc họa chi tiết, sinh động mọi cảm xúc của con người khi phải chia xa người mình yêu là lựa chọn không tồi cho bạn:

1.

Anh không về… em đợi mãi thành quen

Góc phố vắng mùa lại mùa em ngày ngày ngóng đợi

Mười tám đôi mươi thuở nào xa vời vợi

Ta chẳng thể quay về …Em cũng đã thành quen

2.

Anh không về em chỉ dám nằm nghiêng

Giọt nước thì trong và bức tường thì trắng

Mỗi bữa em ăn, miếng cơm nào cũng đắng

Cứ đêm đêm ký ức lại trở về..

3.

Nếu anh hiểu được điều em đang nghĩ

Thì biết đâu mọi chuyển khác bây giờ

Nếu anh hiểu được điều em khao khát

Có lẽ buồn không nhuộm đắng câu thơ.

4.

Áng mây chiều lặng lẽ giữa tầng không

Em vội vã mang buồn đem đi cất

Vì sợ rằng khi hoàng hôn vụt tắt

Buồn sẽ theo chẳng níu lại được gì

5.

Nếu biết rằng tình yêu là dối trá

Thì dại gì em vội vã yêu anh

Dẫu biết là tình yêu rất mong manh

Nhưng không nghĩ lại nhanh xa quá.

6.

Anh cứ là anh của lạnh lùng.

Của người bên ấy những ngày Đông

Của bao đêm mộng tình nồng thắm

Mặc em lạnh giá giữa cô phòng.

Những câu thơ thất tình
Thơ thất tình 4 câu

7.

Em giả vờ chẳng nghĩ đến anh

Mà thật đến mức em tin mình quên được

Em giả vờ cười vào chuyện chúng mình ngày trước

Thật đến mức em cũng nghĩ mình từng ngây ngô

8.

.. Em vẫn tin lời hẹn ước của anh

Từ lúc hoa sưa vẫn còn chưa nở

Và hoa ban chưa trắng trời nhung nhớ

Hoa xoan cũng chưa về trên lối cũ ta qua.

9.

Rồi một ngày cũng sẽ phải chia xa

Yêu thương đến đâu cũng trở thành quá khứ

Dù là định mệnh hay chỉ là phép thử

Thì đến cuối cùng vẫn cứ phải xa thôi…!

Thơ thất tình Trung Quốc buồn

Sau đây là một số bài thơ thất tình Trung Quốc u buồn đến bật khóc:

Thu phong từ

Gió thu lành,

Trăng thu thanh.

Lá rơi tụ lại tán,

Quạ lạnh chợt rùng mình.

Thương nhớ, biết bao giờ mới gặp,

Lúc này đêm ấy ngẩn ngơ tình.

Khúc ngâm đầu bạc

Trắng như tuyết trên núi,

Sáng tựa trăng giữa mây.

Nghe lòng chàng hai ý,

Thiếp đành đoạn tình này.

Hôm nay chén sum họp,

Đầu sông tiễn sớm mai.

Lững thững theo dòng nước,

Nước mãi chảy đông tây.

Các bài thơ ngắn khác

1.

Hỏi thế gian tình ái là chi, mà lứa đôi thề nguyền sống chết.

2.

Tình yêu cũng như cát nắm trong tay, tay nắm càng chặt, cát chảy càng nhanh, rốt cuộc cũng chẳng còn gì

3.

Thất tình quả thực rất thảm, không có bác sĩ khám, cũng chẳng có thuốc nào trị đau

Thơ thất tình Hán Việt cực thấm

Bên cạnh thơ Trung, thể loại thơ Hán Việt cũng có rất nhiều tác phẩm viết về chủ đề tình yêu và sự chia ly:

Tịch mịch cô lữ hành

Ngoạ tâm thiên lý mộng, bi thương ý nan thành.

Hoa tạ hoa khai thì, niệm cựu tình vô thanh.

Sơn xuyên vạn trọng cách, tâm tự đoạn trường minh.

Nguyệt lạc ô đề xứ, lệ mãn sam tụ tình.

Tâm tựa hoả trung hoa

Tâm nhược hoả trung hoa, ái tình nan ký thác.

Tạc nhật mộng tỉnh thì, quân ảnh viễn mạc mạc.

Sầu tư thiên vạn trọng, vô ngôn lệ trích lạc.

Xuân phong khởi thanh lam, nan phủ tâm trung nặc.

Khổ biệt

Khổ ly biệt, tâm đầu thương.

Tương tư vô nại hà, dạ thâm mộng vị ương.

Vọng đoạn thiên lý viễn, tình ti trường.

Hoa lạc tri thì tiết, lệ mãn khâm thượng sương.

Lệ tàn nguyện vọng

Lệ tận thiên hành, tâm toái bi thương.

Cựu mộng nan tục, tình đoạn sầu trường.

Cô đăng dạ lãnh, hồn khiên mộng oanh.

Túng nhiên bất xả, nan yểm tâm lương.

Chùm thơ si tình suy “đét”

Cùng Thotinhyeu.com khám phá thêm một số bài thơ si tình cực suy sau:

1.

Quả chanh non không chua cũng chát

Mối tình đầu không nát cũng tan.

2.

Mình còn gì nữa đâu?

Vùng tươi đã úa, miền xanh đã tàn.

3.

Ai tắt đèn cho hạnh phúc tối thui?

Ta đã cố vui mà nỗi buồn vẫn tới.

4.

Nắng bỏ đi, nắng không về nữa

Dốc cạn lòng chỉ thấy những cơn mưa.

5.

Thương nhau thế nhưng chỉ là “đã từng”

Vài lần hờ hững bỗng thành người dưng.

6.

Lá vô tình bỏ rơi cành lá

Người vô tình bỏ lỡ tơ duyên.

7.

Không buồn vì những thứ mình không có

Chỉ buồn vì những thứ có cũng như không.

8.

Tương tư như nắm tro tàn

Người đi ngược lối, tình đi ngược chiều.

9.

Em ngồi đàn bản tình ca

Mà sao lệ đẫm nhạt nhòa đôi mi.

10.

Dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ

Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên.

11.

Tình càng đẹp kết thúc càng cay

Hứa càng hay chia tay càng thấm.

12.

Hạnh phúc là thứ đi vay

Và chia tay là cái giá phải trả.

13.

Một người buông tay, một người té…

Một người né tránh, một người đau…

14.

Bệnh tương tư từ từ cũng hết

Bệnh thất tình tới chết thì thôi.

15.

Có một ký ức, mãi mãi không quên

Có một cái tên, suốt đời sẽ nhớ.

16.

Cảm xúc trong em đã cạn

Hay là tình yêu đã hết hạn với anh!

17.

Yêu nhau 2 chữ chung tình

Xa nhau 4 chữ “chúng mình chia tay”

18.

Biển cứ cậy mình dài rộng thế

Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn.

19.

Với tay khơi dậy hương ngày cũ

Mường tượng như mình gặp cố nhân.

20.

Trái tim hát lại câu thề

Bài thơ tôi lại nhớ về người dưng.

Tổng hợp thơ lụy tình của các tác giả nổi tiếng

Các tác giả nổi tiếng như Hàn Mặc Tử, Xuân Diệu hay Nguyễn Bính cũng có nhiều tác phẩm về chủ đề thất tình.

Thơ về thất tình của Hàn Mặc Tử

Em lấy chồng

Được tin em sắp lấy chồng

Anh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê.

Em ơi, em nuốt lời thề

Anh lầm anh tưởng gái quê thật thà.

Đây thôn Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…

Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,

Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra…

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà?

Bài thơ thất tình
Thơ thất tình Hàn Mặc Tử

Đà Lạt trăng mờ

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,

Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.

Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,

Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,

Để nghe dưới đáy nước hồ reo.

Để nghe tơ liễu run trong gió,

Và để xem trời giải nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,

Cành lá in như đã lặng chìm.

Hư thực làm sao phân biệt được?

Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng,

Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.

Không một tiếng gì nghe động chạm,

Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

Những giọt lệ

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?

Bao giờ tôi hết được yêu vì,

Bao giờ mặt nhật tan thành máu

Và khối lòng tôi cứng tợ si?

Họ đã xa rồi khôn níu lại,

Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…

Người đi, một nửa hồn tôi mất,

Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?

Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?

Sao bông phượng nở trong màu huyết,

Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

Mơ hoa

Khói trầm lan nhẹ ngấm không gian,

Giây phút buồn lây đến mộng vàng.

Xiêm áo hôm nay tề chỉnh quá,

Dám ôm hồn cúc ở trong sương.

Hãy tưới lên hoa giọt lệ nồng,

Đếm từng cánh một mấy lần thương.

Hãy chôn những mảnh xuân tàn tạ,

Và hãy chôn sâu tận đáy lòng.

Bóng người thục nữ ẩn trong mơ.

Trong lá, trong hoa khói bụi mờ.

Xin chớ làm thinh mà biểu lộ

Những tình ý lạ, những lời thơ.

Hãy quỳ nán lại: tiếng sao rơi

Khua ánh trăng xanh động khí trời

Gió thở hay là hoa thở nhỉ?

Ô hay người ngọc biến ra hơi.

Em sắp lấy chồng

Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ

Em lấy chồng rồi hết ước mơ

Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng

Ngồi lên để thả cái hồn thơ.

Thơ cho người thất tình của Xuân Diệu

Đời anh em đã đi qua

Đời anh em đã đi qua

Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời

Hiểu làm sao hết em ơi

Bốn năm kỳ diệu đất trời nhờ em

Ngôi nhà, cánh cổng trái tim

Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng

Em đi, anh ngóng trông chừng

Anh về, miệng đã gọi lừng: em ơi!

Bữa ăn thành một hội vui

Có em gắp với, rau thôi cũng tình;

Cảnh thường cũng hoá ra xinh;

Có em, anh hết ngẫm mình bơ vơ

Bốn năm đầm ấm say sưa

Tình yêu có biết hạn bờ nào đâu

Bốn năm nhưng cũng qua mau

Cõi trần ai có ở lâu thiên đường;

Giã từ, từ biệt đôi phương

Đôi nơi, đôi ngả, đôi đường: khổ anh!

Bốn năm, lại khép trời xanh

Nhớ em như một mộng lành mà thôi

Từ đây anh lại trong đời

Bữa cơm ngồi với một đôi đũa cầm;

Giường kia một bóng anh nằm;

Phòng văn một sách đăm đăm sớm chiều.

Muôn vàn cảm tạ em yêu

Chất cho anh biết bao nhiêu ân tình

Ai hay anh đã để dành

ánh hương một thuở, thơm thanh suốt đời

Sống bằng nhớ lại nguồn vui

Nhớ khi ôm cả đất trời cùng em…

Yêu

Yêu, là chết ở trong lòng một ít,

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?

Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:

Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.

Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!

– Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,

Những người si theo dõi dấu chân yêu;

Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.

Và tình ái là sợi dây vấn vít

Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Chiều

Hôm nay, trời nhẹ lên cao,

Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…

Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,

Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.

Phất phơ hồn của bông hường,

Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.

Nghe chừng gió nhớ qua sông,

E bên lau lách thuyền không vắng bờ.

– Không gian như có dây tơ,

Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.

Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,

Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…

Viễn khách

Đương lúc hoàng hôn xuống,

Là giờ viễn khách đi.

Nước đượm màu ly biệt,

Trời vương hương biệt ly.

Mây lạc hình xa xôi;

Gió than niềm trách móc.

Mây ôi và gió ôi!

Chớ nên làm họ khóc.

Mắt nghẹn nhìn thâu dạ;

Môi khô hết níu lời…

Chân rời, tay muốn rã…

Kẻ khuất… kẻ trông vời…

Hôm nào như hôm qua

Má kề trên gối sánh?

Anh đi, đường có hoa…

Tôi nằm trong tuổi lạnh.

Buổi chiều ra cửa sổ;

Bóng chụp cả trời tôi!

– Ôm mặt khóc rưng rức;

Ra đi là hết rồi.

Tình thứ nhất

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,

Anh cho em, kèm với một lá thư.

Em không lấy, và tình anh đã mất

Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo;

Tình thì buồn như tất cả chia ly.

Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo;

Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại,

Tới bên em, chờ đợi mãi không về.

Em đã xé lòng non cùng giấy mới,

– Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá.

Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;

Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã,

Anh lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm,

Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ

Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm,

Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ,

Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao!

Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏ

Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch;

Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ.

Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;

Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,

Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi,

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất

Anh cho em, nên anh đã mất rồi!

Tương tư chiều

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;

Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.

Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.

Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.

Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;

Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;

Mây theo chim về dãy núi xa xanh

Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ

Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!

Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.

Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,

Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.

(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)

Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều

Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.

Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!

Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,

Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.

Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!

Gió bao lần từng trận gió thương đi,

– Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…

Anh đã giết em

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh

Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật

Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất

Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?

Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất

Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt

Tim anh vẫn đập như vấp thời gian

Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,

Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ

Nhớ trời đất cho anh mở

Nhớ

Muôn thuở thần tiên.

Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng

Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt

Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác

Ta: hai người xa lạ – phải đâu ta!

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh

Đêm nào anh cũng đi quanh em mà khóc

Anh vẫn ước được em tha thứ

Anh vẫn yêu em như thuở ban đầu

Thế mà tại sao ta vẫn xa nhau?

Tại em cố chấp

Tại anh đã mất

Con đường đi tới trái tim em

Anh đã giết em rồi, anh vẫn ngày đêm yêu mến.

Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu.

Thơ buồn thất tình của Nguyễn Bính

Vâng

Lạ quá! Làm sao tôi cứ buồn?

Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn?

Làm sao tôi cứ tương tư mãi?

Người đã cùng tôi phụ rất tròn?

Thì ra chỉ có thế mà thôi!

Yêu đấy. Không yêu đấy, để rồi

Mắc hẳn đường tơ sang cửi khác,

Dệt từng tấm mộng để dâng ai.

Khuyên mãi son cho chữ Ái Tình,

Mộng lòng trang điểm mãi cho xinh.

Có người đêm ấy khoe chồng mới:

“- Em chửa yêu ai, mới có mình”.

Có người trong gió rét chiều đông,

Chăm chỉ đan cho trọn áo chồng,

Còn bảo: “- Đường len đan vụng quá!

Lần đầu đan áo kiểu đàn ông.”

Vâng, chính là cô chưa yêu ai,

Lần đầu đan áo kiểu con trai.

Tôi về thu cả ba đông lại,

Đốt hết cho cô khỏi thẹn lời.

Hai lòng

Lòng em như quán bán hàng,

Dừng chân cho khách qua đàng mà thôi.

Lòng anh như mảng bè trôi,

Chỉ về một bến, chỉ xuôi một chiều.

Lòng anh như biển sóng cồn,

Chứa muôn con nước ngàn con sông dài.

Lòng em như cánh lá khoai,

Đổ bao nhiêu nước ra ngoài bấy nhiêu.

Lòng anh như hoa hướng dương,

Trăm nghìn đổ lại một phương mặt trời.

Lòng em như cái con thoi,

Thay bao nhiêu suốt mà thoi vẫn lành!

Hái mồng tơi

Hoa lá quanh người lác đác rơi

Cuối vườn đeo giỏ hái mồng tơi

Mồng tơi ứa đỏ đôi tay nõn

Cô bé nhìn tay nhí nhảnh cười

Cách vườn tiếng gọi khẽ đưa sang

Rẽ lá cô em trốn vội vàng

Quên giỏ mồng tơi bên dậu vắng

Tôi đem nhặt lấy gởi đưa nàng

Năm tháng ta vui chốn ngựa hồng

Cảnh xưa gò ngựa một chiều đông

Cây khô dậu đổ mồng tơi héo

Cô bé nhà bên đã có chồng.

Nàng đi lấy chồng

Hôm nay ăn hỏi tưng bừng

Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia

Nàng cùng chồng mới nàng về

Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng

Tôi về dạm vợ là xong

Vợ người làng, vợ xóm Đông quê mùa

Vợ tôi không đợi, không chờ

Không nhan sắc lắm, không thơ mộng gì

Lấy tôi bởi đã đến thì

Lấy tôi không phải bởi vì yêu tôi

Hôm nay tôi lấy vợ rồi

Từ đây tôi sẽ là người bỏ đi

Pháo ơi, mày nổ làm gì?

Biến ra tất cả pháo xì cho tao!

Mùa đông đan áo

Đã quyết không… không… được một ngày

Rồi yêu mất cả buổi chiều nay

Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá!

Không biết là mưa hay nắng đây?

Lâu nay tôi thấy ở lòng tôi

Như có tơ vương đến một người

Người ấy, nhưng mà tôi chả nói

Tôi đành ngậm miệng nữa mà thôi.

Tôi quen ngậm miệng với tình xưa

Tình đã sang sông đã tới bờ

Tình đã trao tôi bao oán hận

Và đem đi cả một thuyền mơ.

Mơ có năm năm đã vội tàn,

Có nàng đan mãi áo len đen.

Có nàng áo đỏ đi qua đấy,

Hương đượm ba ngày hương chưa tan.

Mà hương đượm mãi ở hồn tôi,

Tôi biết là tôi yêu mất rồi!

Tôi biết từ đây tôi khổ lắm,

Chiều nay gió lạnh đấy, nàng ơi!

Tất cả mùa đông đan áo len

Cho người cho tất cả người quen

Còn tôi người lạ, tôi người lạ,

Có cũng nên mà không cũng nên.

Oán đã bao la, hận đã nhiều

Cớ sao tôi vẫn chả thôi yêu?

Tôi đi mãi mãi con đường ấy

Qua lại hôm nay, sáng lại chiều.

Lỡ bước sang ngang

Em ơi! Em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

Mẹ già một nắng hai sương

Chị đi một bước trăm đường xót xa

Cậy em, em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

Hôm nay xác pháo đầy đường

Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng

Chuyến này chị bước sang ngang

Là tan vỡ giấc mộng vàng từ đây

Rượu hồng em uống cho say

Vui cùng chị một vài giây cuối cùng

Rồi đây sóng gió ngang sông

Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ

Miếu thiêng vụng kén người thờ

Nhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em

Đêm qua là trắng ba đêm

Chị thương chị kiếp con chim lìa đàn

Một vai gánh lấy giang san…

Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương

Mắt quầng tóc rối tơ vương

Em còn cho chị lược gương làm gì!

Một lần này bước ra đi

Là không hẹn một lần về nữa đâu

Cách mấy mươi con sông sâu

Và trăm ngàn vạn nhịp cầu chênh vênh

Cũng là thôi cũng là đành

Sang sông lỡ bước riêng mình chị sao?

Tuổi son nhạt thắm phai đào

Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người!

Em đừng khóc nữa em ơi!

Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em!

Một đi bảy nổi ba chìm

Trăm cay nghìn đắng con tim héo dần

Dù em thương chị mười phần

Cũng không ngăn nổi một lần chị đi

Chị tôi nước mắt đằm đìa

Chào hai họ để đi về nhà ai

Mẹ trông theo, mẹ thở dài

Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran

Tôi ra đứng tận đầu làng

Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa…

Lời kết

Thơ thất tình hay sẽ khiến bạn cảm thấy đồng cảm và được thấu hiểu. Tình yêu đôi khi sẽ mang đến cho chúng ta sự đau khổ, nỗi buồn thất tình không phải ai cũng hiểu nhưng chỉ cần cố gắng vượt qua giai đoạn này, bạn chắc chắn sẽ vui trở lại và sẵn sàng cho những mối quan hệ lành mạnh, hạnh phúc khác.